Thế giới sách 5-Chương 5

175 23 2
                                    

Chiến Sơn Vi Vương/Thu phục Thông Linh Sư 5

      Tiêu Chiến thấy bảo bối nhà mình nổi giận, liền ôm cậu trấn an. Tiêu Tiêu thì vẻ mặt vô tội tiến đến bên cạnh cặn bã nam. Cặn bã nam đương nhiên hướng về phía Tiêu Tiêu: "Nhất Bác em mắng người như vậy hả? Xin lỗi Tiêu Tiêu đi! ”

      "Tôi có gì sai mà xin lỗi, loại ngu ngốc không có đầu óc này, không hiểu thì không cần ra ngoài tuần tra. Bằng không chết như thế nào cũng không biết! " Vương Nhất Bác vẫn luôn nhớ gương mặt Tiêu Tiêu là của Tiêu Chiến, không muốn làm khó hắn, không nghĩ tới hắn lại ghê tởm như vậy.

       Tiêu Tiêu trốn sau lưng cặn bã nam không lên tiếng, cặn bã nam tiếp tục thay hắn mở miệng: "Sao em mắng người khó nghe như vậy?" 

       "Cho nên nói, anh không bênh tôi lại muốn bênh hắn?" Vương Nhất Bác tập trung tựa vào trong ngực Tiêu Chiến: "Tôi thấy anh theo đuổi tôi không thành tâm, quả nhiên là vậy. Từ nay về sau anh là anh, tôi là tôi, đừng đến quấn lấy tôi nữa! ”

     "Anh…anh tất nhiên thật lòng theo đuổi em. Anh chỉ giúp lý không giúp thân. " Mấy tháng nay Vương Nhất Bác lạnh nhạt hơn mấy ngày trước rất nhiều, nhưng cặn bã nam vẫn mơ mộng kết huyết khế ước, cho nên vẫn dùng diễn xuất đáng xấu hổ như cũ.

      "Giúp lý? Việc tôi mắng cậu ta thì sao? Nghĩa trang liệt sĩ có thể có ác linh hả? Các người nói những liệt sĩ khi còn sống bảo vệ gia đình bảo vệ tổ quốc vì nước mà hy sinh, còn có thể biến thành ác linh đến gây họa cho dân chúng? Hay là nói các người đã làm cái gì thông địch phản quốc, tiếp tay cho kẻ thù? Hoặc là hai người là hậu duệ của tiểu Nhật Bản?“ Vương Nhất Bác đã lười diễn nữa rồi.

     "Tiêu Tiêu chỉ là nhất thời không nghĩ tới..." Cặn bã nam tiếp tục bảo vệ hắn.

     "Không biết thì đừng ra ngoài! Có bệnh à!” Vương Nhất Bác xoay người đi sang trái.

      "Nhất Bác, cậu đừng như vậy, tôi nói sai tôi xin lỗi." Tiêu Tiêu giả vờ là rùa đen rụt đầu nửa ngày, lúc này lại mở miệng gây sự.

      "Tiêu Tiêu, em chỉ là không cố ý..."

       Tiêu Chiến vừa nghe cặn bã nam nói liền nóng nảy, hai người các ngươi ngu ngốc không có đầu óc khi dễ bạn nhỏ nhà anh thì thôi, còn muốn một tấc tiến một thước sao? Anh một bên đi theo Vương Nhất Bác về phía trước, một bên ngưng tụ linh lực dùng tay vung lên —— một đạo bạch quang hiện lên, liền đem hai người kia quét ra xa mấy thước, nặng nề ngã xuống đất. Tiêu Chiến đi theo một bên an ủi: "Bảo, đừng tức giận, tức giận với hai thằng ngốc kia không đáng."

      "Đừng đánh vào mặt hắn, khuôn mặt kia sau này anh còn phải dùng." Vương Nhất Bác dặn dò, sau đó nói tiếp: "Nên đánh bọn họ, em lười diễn rồi, về sau cũng không phí tâm nữa." Cậu nắm tay Tiêu Chiến tiếp tục đi về phía trước.

      Tiêu Chiến ngược lại vui vẻ bảo Vương Nhất Bác trực tiếp phân rõ giới hạn: "Không diễn thì không diễn, lát nữa anh triệu một nhân vật lợi hại ra để cho hai người bọn họ tiếp nhận một chút đánh đập ác ý của xã hội."    

[ZSWW][Edit] Xuyên thư biến dao thành đường (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ