Phương Thiên Trạch×Quý Hướng Không/Thu thập hào môn gia chủ 3
Mọi người nghe Quý Hướng Không chất vấn Phương Thiên Trạch, không hẹn mà cùng ở trong lòng chửi bới: Cậu chỉ là một đứa con riêng mang về từ bên ngoài, không khỏi cũng quá coi trọng bản thân đi? Chuyện kết hôn không quan trọng bằng trò chơi của cậu sao? Cô dâu nhà người ta không quan trọng bằng em trai tiện nghi như cậu sao? Người ta cho cậu ba phần màu sắc, cậu liền muốn mở phường nhuộm? Vẫn không nên quá coi trọng bản thân, lát nữa cho cậu ta đẹp mặt.
Mẹ của Phương Thiên Trạch trực tiếp đứng lên: "Quý Hướng Không! Cậu vẫn ỷ vào lão gia tử sủng ái cậu liền muốn làm gì thì làm, cái này ta đều nhịn! Nhưng hôm nay là dịp quan trọng, cậu không nên làm mất mặt! ”
Vương Nhất Bác liếc mắt nhìn Phương phu nhân một cái, mặt mày oán giận trong nháy mắt tiêu tán, lập tức bộ dạng ủy khuất đến muốn khóc lại muốn liều mạng che dấu, quay đầu lại đối diện Phương Thiên Trạch nói: "Ca ca, anh kết hôn là việc quan trọng, là tôi cố tình gây sự. Tôi có thể tự đi thi đấu một mình. " Nói xong làm bộ xoay người muốn rời đi.
“Không Không!” Phương Thiên Trạch kéo cánh tay cậu lại, ngăn cản cậu cất bước: "Em đừng tức giận, đương nhiên là em thi đấu quan trọng hơn."
Lần này không chỉ có Phương phu nhân, tân khách toàn trường đều có chút giật mình. Phương đại thiếu gia này dỗ nhị thiếu làm sao giống như dỗ dành hài tử vậy, trong lúc này đứa nhỏ ầm ĩ cũng không màng nguyên tắc mà dỗ dành sao? Nó được gọi là gì nhỉ? Nuông chiều!
" Thiên Trạch, anh..." Cô dâu nóng nảy.
“Im lặng!” Phương Thiên Trạch túm lấy Quý Hướng Không không buông, ngay cả ánh mắt cũng không phân cho cô dâu bên cạnh: "Em trai tôi đêm qua không thoải mái, không thấy em trai tôi bây giờ không vui sao?"
“Phương Thiên Trạch, anh có ý gì?!" Cha của cô dâu tức giận đứng dậy. Buổi sáng không đi đón dâu thì thôi, đến dự đám cưới của mình còn đến trễ. Nghi thức tiến hành được một nửa, đột nhiên xông vào một em trai, trước mặt nhiều người như vậy nói đệ đệ của anh chơi trò chơi thi đấu so với chính anh kết hôn còn quan trọng hơn. Đặt con gái mình ở đâu chứ?
Vương Nhất Bác bĩu môi lại muốn khóc, nghĩ thầm: Vì sao tôi lại phải diễn trà xanh Tiểu Bạch Hoa, vừa mất hứng liền ủy khuất, khóc đến sướt mướt? Quý Hướng Không trong nguyên văn vốn mẫn cảm lại bị trầm cảm, nhất định là tính tình mềm nhũn. Nếu để cho cậu xuyên vào, cậu nhất định phải diễn anh ta mạnh mẽ lợi hại một chút, tại sao cứ khóc nức nở, chẳng lẽ diễn xuất của cậu chỉ có thể diễn trà xanh sao? Không được, cậu muốn thay đổi phong cách diễn xuất của mình với bọn họ. Cậu thu hồi vẻ mặt ủy khuất, thay đổi bằng vẻ mặt sắc bén hất tay Phương Thiên Trạch ra: "Phương Thiên Trạch! Anh kết hôn rất quan trọng, vì vậy đừng đến xem tôi thi đấu. Anh ở lại kết hôn đi! " Nói xong nhấc chân rời đi.
"Không Không," Phương Thiên Trạch lại một lần nữa giữ chặt cậu: "Em đừng tức giận, trước tiên anh không kết hôn, hiện tại cùng em đi thi đấu." Vừa nói chuyện, vừa tiện tay kéo hoa của chú rể đeo trước ngực xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ZSWW][Edit] Xuyên thư biến dao thành đường (Hoàn)
Fiksi PenggemarTên gốc: 【战山为王】穿书化刀为糖 Tác giả: 山上的果子-林林 Cre: Lofter Thể loại: Xuyên sách, xuyên nhanh, chủ thụ Bản gốc: Hoàn (50 chương) Bản edit: Hoàn ❌ TRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP TRANSLATE❌ ❌KHÔNG RE-UP TRUYỆN, KHÔNG CHUYỂN VER❌ 💥Không đảm bảo bản edit đún...