chương 26

1.5K 130 17
                                    

Tác giả: Nguyệt

Tịch Dương ngơ ngác " Sao anh vào đây được ?" Phải biết Tịch Phùng cho canh phòng bảo vệ khu này rất chặc chẽ .

Tim A Cửu nhói lên , quả nhiên là em ấy bị tên súc sinh đó giam cầm hành hạ! (What?)

Thời gian có hạn nên A Cửu không vội ôn chuyện cũ mà chỉ muốn nhanh chóng đưa người đi .

"Em không cần sợ nữa , anh đến để cứu em thoát khỏi chỗ địa ngục này , yên tâm , anh đã an bài tốt , nhất định em có thể chạy thoát !"

What ?? Địa ngục gì ?

A Cửu nhanh chóng cuối người bế Tịch Dương lên , Tịch Dương hoảng sợ vùng vẫy " 009 , anh thả em xuống , em không đi , anh không cần cứu gì hết á !!"

Thiên a ! Thật vất vã bệnh tình anh trai bệnh nhân mới tốt lên , chỉ cần 30% nữa là cậu hoàn thành nhiệm vụ rồi ! Cậu phải bất chấp mạo hiểm bị đâm cúc , bị bẻ cong mới hoàn thành được nhiêu đó , cậu mà biến mất nhất định sẽ thất bại !!! Không được a !!!

Nhưng A Cửu làm sao hiểu được chuyện này . Nội tâm hắn gào thét ,  Tịch Dương phải bị hành hạ tới mức nào mà ngay cả trốn cũng không dám còn sợ đến mức này , súc sinh! , A Cửu đau lòng ôm cứng Tịch Dương không cho cậu giãy giụa nữa " Em rán chịu một chút " dứt lời liền cho Tịch Dương tí thuốc mê , bất tỉnh .

Joe : sắp có chuyện zui (• - •)

Tịch Phùng ở nơi nào đó nhận ra mùi có trá (bẫy) , nghĩ một chút liền vừa tức giận vừa sợ hãi đến mức mắt nổi tơ máu, răng nghiến chặc , nhanh chóng quay về .

Lúc Tịch Dương tỉnh dậy là lúc cậu thấy tuyệt vọng nhất ! Cậu thà mình cứ ngủ luôn khỏi tỉnh !

Tình hình hiện giờ là :

A Cửu hợp tác cùng Phàm Sinh 'giải cứu' Tịch Dương , cả hai chia ra làm hai đường để đánh lạc hướng Tịch Phùng , nhưng không ngờ Tịch Phùng đã sớm cài định vị vào chiếc bông tai hắn tặng Tịch Dương nên đã biết vị trí của xậu , hắn chia làm hai đội đuổi bắt cả 2 bên , muốn kẻ dẫn Tịch Dương bỏ trốn phải trả giá ! Còn Tịch Dương sẽ nhận sự trừng phạt , xem sau này em còn dám trốn nữa không !

Tịch Dương : Tui khổ quá mà ( TT □ TT )

Hiện giờ Tịch Phùng cùng một đoàn xe thủ hạ đang đuổi bắt xe A Cửu cùng Tịch Dương ở trên cầu một chiều .

Nhìn cái tốc độ muốn bay này Tịch Dương sợ xanh mặt siết chặc đay an toàn , thầm may đây là đường một chiều , còn là đêm khuya vắng người chứ không không bị tông chết cũng tông người ta chết .

Cả người Tịch Dương lắc lư tới lui , mới tỉnh đầu vốn còn choáng giờ còn bị lắc xém chút nữa nôn ra một bãi cầu vòng . Rán nhịn xuống cơn nhờn nhợn ở cổ , đau khổ cầu xin A Cửu đang dùng kĩ thuật cao lái xe cao siêu chạy mà như bay nhảy từ bên phải bay qua bên trái , không để đám xe ở phía sau vượt lên chặn lại .

"009 , để em xuống đi " hu hu tha cho cậu đi mà , để cậu vui vẻ hoàn thành nhiệm vụ không được hả ?!!

"Gọi A Cửu" A Cửu dù đang bận cũng rán quay sang nhìn Tịch Dương cười trêu đùa trấn an " Sẽ không sao đâu , em ngồi vững đừng để cụng đầu , chúng ta nhất định sẽ thoát được "

(ĐM - XUYÊN NHANH) HỆ THỐNG CHỮA BỆNH XÀ TINH !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ