Lạp Lệ Sa đầu tiên là đánh giá nàng một phen, phát hiện nàng hôm nay không có vấn đề gì, tuyệt đối là Kim Trân Ni đang rất tỉnh táo. Tóc Kim Trân Ni mười năm như một được búi lên, hơn nữa là cùng một kiểu không có thay đổi, quần áo của nàng vĩnh viễn là tây trang công sở áo sơmi màu lam cùng giày da màu đen, trên mũi vĩnh viễn là gọng kính màu đen, bao gồm chiều dài móng tay nàng, vĩnh viễn cũng không hội vượt qua tiêu chuẩn của nàng.
Kim Trân Ni nhìn chung cũng không khó xem, hơn nữa có hé ra gương mặt non trẻ, tôi cho rằng gương mặt ấy vẫn sẽ mười năm như một vĩnh viễn không thay đổi, đây là nguyên nhân Kim Trân Ni ở trong mắt mọi người vĩnh viễn không lão.
Lạp Lệ Sa chờ đợi nàng giải bày, Kim Trân Ni nói: "Tân bí thư của chị sẽ ở văn phòng làm bao lâu?".
"Không rõ ràng lắm, bất quá sẽ không quá dài." Lạp Lệ Sa nói, "Bởi vì nàng cho nên em cảm thấy không thoải mái?".
Kim Trân Ni mắc "chứng bắt buộc", hơn nữa chưa bao giờ được cải thiện, Lạp Lệ Sa cũng đã nghĩ thay nàng trị liệu một chút cùng chứng khiết phích của nàng, chẳng qua mỗi một lần thử nghiệm đều đổi lấy Kim Trân Ni phát điên, vì thế tùy ý nàng, chẳng qua nhiều ra đến 1 người mới quấy rầy tiết tấu của nàng, làm cho nàng bắt đầu để ý sự tồn tại ấy.
"Đúng vậy. Nàng đoạt công việc của em".
"Công việc gì vậy?".
"Nàng thu thập cái bàn của chị, đem sách trên kệ đều đổi trật tự, còn mua cà phê đặt ở trên bàn".
"Thực là nghiêm trọng." Lạp Lệ Sa gật gật đầu, lúc này nàng không biết nên dùng cái dạng gì biểu tình đi nói cho Kim Trân Ni, đây là việc bí thư.
Kim Trân Ni còn thật sự nghiêm túc nói: "Em nghĩ nàng nhanh chạy ngay đi".
Lạp Lệ Sa mỉm cười ôm nàng, ôm có thể ổn định cảm xúc Kim Trân Ni xuống dưới, khi nàng đã im lặng, Lạp Lệ Sa mới nói: "Ngần đó việc nhỏ sẽ không ảnh hưởng đến em".
"Lạp Lệ Sa, em hảo phiền a." Kim Trân Ni nói.
"Bảo bối, trầm tĩnh lại." Lạp Lệ Sa hôn cái trán của nàng.
Này một màn ánh vào trong mắt Phác Thái Anh, nàng vừa lấy tư liệu ôm đến, lăng lăng nhìn hai người bọn họ.
Hình ảnh hảo ái muội... Phác Thái Anh trong đầu hiện lên một câu như vậy.
Lạp Lệ Sa cũng không có lập tức buông Kim Trân Ni ra, ngược lại là vuốt ve lưng nàng, xác nhận nàng không có việc gì về sau mới buông nàng ra.
Phác Thái Anh đi theo Lạp Lệ Sa vào văn phòng, đem tư liệu bỏ vào giá sách. Thời điểm nàng sắp xếp, Lạp Lệ Sa đã muốn đem văn phòng phát sinh biến hóa thu vào trong mắt.
"Cô đem sách trên kệ đều di động qua?" Lạp Lệ Sa ngồi vào vị trí, hỏi nàng.
Phác Thái Anh nghĩ đến việc này làm cho Lạp Lệ Sa mất hứng, thật cẩn thận trả lời: "Ân. Tôi không có thay đổi quá lớn, chính là đem sách phân loại sau đó chỉnh hợp cùng một chỗ".
Phía trước bố trí rất tùy ý cùng cứng nhắc, làm cho giá sách thoạt nhìn lộn xộn, mà Phác Thái Anh đem sách dựa theo độ dày, màu sắc cùng tên một lần nữa an bài, tuy rằng chính là một cái nho nhỏ điều chỉnh, đã có hiệu quả không nhỏ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Lichaeng - Cover] Đúng như của chị ôn nhu
FanfictionTác phẩm: Đúng như của ngươi ôn nhu / 恰似你的温柔 Tác giả: Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc / 彼岸萧声莫 Thể loại: trời sinh một đôi, ngọt văn, H nhẹ, HE Nhân vật chính: Lạp Lệ Sa x Phác Thái Anh, Kim Trân Ni x Kim Trí Tú Phối hợp diễn xuất: Kim Thái Hanh x Điền Chính...