Người gây náo loạn rời đi rồi, trong phòng lâm vào im lặng quỷ dị.
Tĩnh lặng thật giống như hút vào chân không trong không gian, Phác Thái Anh cùng Lạp Lệ Sa nhìn đối phương, không biết là ai trước bật cười, tiện đà hai người đều cười ra tiếng.
Lạp Lệ Sa đi đến bên giường, ngồi ở trên giường mềm mại, trầm tĩnh lại mới biết được vừa rồi thần kinh chính mình có bao nhiêu nhanh, thế cho nên bây giờ còn cảm thấy đau đầu.
Phác Thái Anh đi đến trước mặt nàng, như là nói ra suy nghĩ của mình lại không biết nên lấy cái dạng hình thức gì nói ra miệng.
Lạp Lệ Sa nói: "Em có rất nhiều nghi vấn ở trong lòng, đúng không?".
Có lẽ là ánh mắt Lạp Lệ Sa ôn nhu cho Phác Thái Anh dũng khí, Phác Thái Anh gật đầu, nói: "Em xác thực có rất nhiều vấn đề, nhưng là không biết nên như thế nào xuất khẩu".
"Em muốn hỏi liền hỏi, bất quá có lẽ tôi sẽ không trả lời".
"Chị thật sự thích nữ nhân sao?".
"Là." Lạp Lệ Sa đơn giản sáng tỏ nói.
Đương sự giáp mặt trả lời, so với người khác một trăm câu giải thích vẫn là chân thật hơn.
Phác Thái Anh lại hỏi: "Chị trước kia thật sự có cùng Hứa Như Tư chung một chỗ?".
"Những lời này, là Thẩm Chân nói cho em, đúng không? Nàng nói không có sai, tôi cùng nàng cùng một chỗ năm năm, nhưng là sau khi tôi kết hôn, chúng tôi liền chia tay".
"Bởi vì hiện tại chị yêu trượng phu?".
"Là vì nàng yêu thượng người khác".
"Kia... Chị thích em sao?" Phác Thái Anh ấp úng, rốt cục đem vấn đề chính mình muốn hỏi nhất nói ra.
Nàng không dám nhìn mặt Lạp Lệ Sa, rất muốn biết phản ứng Lạp Lệ Sa đối những lời này của nàng nhưng là sợ chính mình nhìn đến kết quả sẽ bị thất vọng. Tầm mắt của nàng chỉ dám dừng lại trên tay Lạp Lệ Sa, nhìn đôi tay xinh đẹp kia của nàng, cố gắng không ngẩng đầu nhìn biểu tình của nàng.
Thanh âm Lạp Lệ Sa cũng không phải tức giận, mang theo ý cười, ít nhất là thoải mái: "Vì cái gì sau khi hỏi tôi lại cúi bả đầu thấp không nhìn tôi?".
"Em..." Phác Thái Anh ngẩng đầu, chống lại Lạp Lệ Sa biểu tình mỉm cười.
Nàng không có sinh khí. Phác Thái Anh thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặt nhanh chóng đỏ lên, nói: "Chị rốt cuộc có phải hay không..." Phác Thái Anh đem hai chữ kia nói rất nhẹ rất nhẹ.
"Vậy còn em?" Lạp Lệ Sa không đáp trái lại hỏi nàng.
Phác Thái Anh đỏ mặt cắn môi dưới dùng sức gật đầu: "Em thích chị, ngay từ đầu, em chỉ là cảm thấy chị ôn nhu lại hảo, tuy rằng em chỉ là cấp dưới của chị, chị lại đối em tốt như vậy, làm cho em thực cảm động, dần dần, em nghĩ muốn có thời gian ở bên chị nhiều hơn, ở trước mặt chị em nghĩ biểu hiện ra một mặt tốt nhất, cho chị khen ngợi em. Em biết loại này tâm tình không phải đơn giản như vậy, nói thích cũng không đủ".
Rốt cục, nghe Phác Thái Anh nói ra thanh âm lòng của nàng, Lạp Lệ Sa mỉm cười dần dần sâu sắc.
Nàng đặt khửu tay trên đầu gối, một tay nâng cằm, ung dung đùa với Phác Thái Anh: "Còn có?".
![](https://img.wattpad.com/cover/300994787-288-k268493.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lichaeng - Cover] Đúng như của chị ôn nhu
FanficTác phẩm: Đúng như của ngươi ôn nhu / 恰似你的温柔 Tác giả: Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc / 彼岸萧声莫 Thể loại: trời sinh một đôi, ngọt văn, H nhẹ, HE Nhân vật chính: Lạp Lệ Sa x Phác Thái Anh, Kim Trân Ni x Kim Trí Tú Phối hợp diễn xuất: Kim Thái Hanh x Điền Chính...