27.

99 12 1
                                    

Ngày hôm sau, Hà Lạc Lạc phải sang tòa nhà của tập đoàn để báo cáo giám sát. Thật ra chỉ là làm cho có lệ, báo cáo riêng với chủ tịch là ba của Nhậm Hào, thế nên cũng không cần chuẩn bị gì nhiều. Đương nhiên đây là đặc quyền riêng của Hà Lạc Lạc khi làm việc trực tiếp với chủ tịch chứ không phải chịu sự quản lý của bất kỳ vị giám đốc quản lý nào khác. Dù sao thì công ty con do Nhậm Nào quản lý chỉ là trực thuộc trên danh nghĩa, về cơ bản thì không ảnh hưởng trực tiếp gì đến việc kinh doanh tổng của tập đoàn, nên cũng không bị khắt khe gì mấy.

Buổi báo cáo chỉ kéo dài trong hai mươi phút, thời gian còn lại đều là Hà Lạc Lạc nói chuyện phiếm với ba Nhậm. Nói một lúc, cậu lỡ miệng nhắc tới chuyện kia.

"Gì cơ? Lại còn có chuyện như vậy à?" Ba Nhậm kinh ngạc khi nghe chuyện con trai mình từng bị tấn công. "Tiểu Hào chưa từng kể với ba chuyện này. Sao nó lại giấu chuyện nghiêm trọng vậy chứ?"

"Chắc là anh ấy không muốn ba lo. Ảnh chỉ nghĩ đó là trò cạnh tranh bẩn của đối thủ làm ăn thôi." Hà Lạc Lạc giải thích.

"Tập đoàn nhà mình tuy lớn, nhưng ba dám chắc không bao giờ có chuyện đối thủ của ba lại giở trò côn đồ như vậy. Bọn họ không có đủ khả năng đó đâu. Còn ba thì chẳng bao giờ đi gây thù chuốc oán với mấy công ty xã hội đen làm ăn bất chính. Tập đoàn chúng ta chỉ là dạng tập đoàn kinh tế bình thường thôi mà."

Hà Lạc Lạc chợt thấy kỳ lạ, nếu là như vậy, ai lại muốn giết Nhậm Hào? Cậu bỗng lo lắng, nếu chuyện này không liên quan đến việc cạnh tranh trong làm ăn, vậy thì càng rắc rối hơn rồi.

"Ba ơi, con phải về công ty ngay, con có chuyện cần bàn với Hào ca." Hà Lạc Lạc vội đứng dậy.

"Được rồi, nhớ cẩn thận một chút. Có tin gì bên phía ba con thì báo lại cho ba biết, ba có thể giúp một tay." Ông Nhậm dặn dò.

"Vâng, con chào ba."

Hà Lạc Lạc vội vàng rời khỏi tập đoàn, dùng tốc độ nhanh nhất để băng qua đường, trở về công ty tìm Nhậm Hào.

Ngay lúc cậu bước vào văn phòng của Nhậm Hào, điện thoại của cậu cũng reo lên.

"Con nghe ạ."

Hà Lạc Lạc nghe điện thoại, hai tròng mắt cũng mở to theo thời gian. Cậu cúp máy xong mới nhận ra Nhậm Hào không có mặt ở văn phòng.

"Kha tỷ, Hào ca đâu rồi?" Hà Lạc Lạc chạy ra bàn làm việc của Từ Kha.

"Lúc nãy trợ lý Lục đến tìm Hào tổng. Không biết có chuyện gì nhưng hai người họ lập tức đi gặp khách hàng rồi."

Hà Lạc Lạc cả kinh, "Xe nào vậy chị?"

Từ Kha thấy bộ dạng của Hà Lạc Lạc cũng bị dọa theo, "Hả? Hình như là chiếc giao cho tài xế ấy?"

"Chị kiểm tra GPS của chiếc xe đó giúp em, nhanh lên chị."

Từ Kha không hiểu chuyện gì, cuống cuồng mở theo dõi định vị.

"Gửi cái đó vào điện thoại cho em, em phải đuổi theo họ ngay."

Từ Kha tiếp tục làm theo, "Nhưng mà có chuyện gì vậy?"

[HÀO LẠC] SỦNG HOẠINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ