"Cái gì? Cậu ta lên cơn à?" Yên Hủ Gia suýt nữa không giữ được bình tĩnh mà hét vào mặt anh mình sau khi nghe anh thuật lại cuộc điện thoại của Hà Lạc Lạc.
"Anh đi đón em ấy." Nhậm Hào uể oải đứng dậy.
"Anh ở nhà đi, để em đi." Yên Hủ Gia kéo Nhậm Hào ngồi xuống ghế.
"Chỗ đó không phải chỗ tốt, em tới làm gì?" Nhậm Hào gượng dậy. "Em không đủ tuổi, người ta không cho vào đâu."
"Dream Land thì có gì không thể vào?" Yên Hủ Gia nhíu mày.
"Bọn họ ở trong khu VIP, em không có thẻ." Nhậm Hào xoa xoa nhân trung, cố chống lại cơn nhức đầu âm ỉ.
"Anh như thế này làm sao lái xe? Hay em đi cùng anh?"
"Không cần, anh gọi xe đi. Em ở lại trông nhà giúp anh, anh không muốn để nhà không có ai vào hôm nay." Nhậm Hào thở dài.
"Anh... Đợi cậu ta về, em phải cho thằng nhóc đó một bài giáo huấn mới được. Hết ngày hay sao mà lại cứ đi gây chuyện vào hôm nay?" Yên Hủ Gia bực bội nói, đỡ Nhậm Hào vào xe do trợ lý lái đến, rồi trở vào trong nhà.
Hà Lạc Lạc cúp máy khoảng 20 phút thì đã thấy bóng Nhậm Hào ở trước cửa khu VIP của Dream Land. Lý Tràm nhìn thấy liền huýt vài tiếng ra hiệu.
"Xem kìa, đúng là không dám cãi lời Hà thiếu của chúng ta."
Nhậm Hào cố giữ trạng thái, bước vào khu VIP, đi đến trước mặt Hà Lạc Lạc. Vừa lướt nhìn thấy Lý Tràm cùng đám bạn của gã, anh đã không muốn ở đây lâu.
"Về thôi." Nhậm Hào nói, cố giấu sự khản đặc mệt mỏi trong giọng nói.
"Nhậm tiên sinh, Hà thiếu không phải muốn về là về đâu." Lý Tràm cười.
"Về thôi!" Nhậm Hào không để Lý Tràm vào mắt, nhắc lại với Hà Lạc Lạc.
"Hà thiếu, nếu cậu đã muốn về, vậy... cậu nói với Nhậm tiên sinh, thanh toán chỗ này cho anh em được không?"
Hà Lạc Lạc cười nói: "Ai nói tôi muốn về? Hào ca, nếu đã tới rồi thì ở lại chơi đi."
Nhậm Hào hơi nhíu mày nhìn Hà Lạc Lạc, qua lời nói của Lý Tràm, anh cũng đã lờ mờ đoán được mục đích mình bị gọi tới đây. Hai tay Nhậm Hào đút trong túi quần tây khẽ siết lại.
"Lạc Lạc, về thôi." Anh cố giữ kiên nhẫn, dù sao cũng phải đưa Lạc Lạc về đã.
"Em không về."
Hà Lạc Lạc quay mặt, không nhìn Nhậm Hào nữa, có vẻ đã nổi giận. Mỗi lần cậu như thế, Nhậm Hào liền xuống nước. Nhưng hôm nay không phải mọi lần.
"Hà Lạc Lạc, em có nhớ hôm nay là ngày gì không?" Nhậm Hào khó khăn lắm mới giữ được chút bình tĩnh cuối cùng, trong đầu anh không ngừng tự nhắc, không được nổi giận với Lạc Lạc, không được làm Hà Lạc Lạc không vui.
"Em nhớ. Nhưng vậy thì sao?" Hà Lạc Lạc hất cằm. "Người đã mất lâu vậy rồi. Năm nào cũng phải buồn bã ư? Như vậy bà sẽ vui à?"
"HÀ LẠC LẠC!"
Một chút kiên nhẫn này của Nhậm Hào cũng bị Hà Lạc Lạc phá vỡ hoàn toàn, anh hét lớn, tiếng nhạc cũng không đủ lấn át giọng anh. Đây là lần đầu tiên Nhậm Hào nổi giận với cậu, là thật sự nổi giận. Hà Lạc Lạc hơi ngớ người vì phản ứng khác lạ của anh. Một đứa trẻ đã quen ngọt bùi tất nhiên sẽ mẫn cảm với roi vọt, lửa cũng bốc lên đầu Hà Lạc Lạc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HÀO LẠC] SỦNG HOẠI
Fanfic[Fanfic XLH] Sủng hoại Author: xiaokeai9501 Main couple: Nhậm Hào x Hà Lạc Lạc Cameo: Châu Chấn Nam, Yên Hủ Gia, Diêu Sâm Tags: Ngọt sủng, thanh thủy văn, trúc mã trúc mã, HE Trạng thái: Hoàn 29 chương Không re-up hay chuyển ver dưới bất kỳ hình thứ...