"Khốn kiếp! Mình...mất cảnh giác quá rồi!"
Người đàn ông cao gầy mặc đồ phục vụ quán bar bước đi loạng choạng, một tay ôm ngực, một tay bám vào tường để không bị ngã. Gương mặt anh tuấn đỏ nựng lên, hơi thở gấp gáp. Khung cảnh trước mắt dần mơ hồ, lập loè.
Anh đang cố lết khỏi nơi này, nếu tiếp tục ở lại, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt đẹp.
Vừa nghĩ tới đó, người đàn ông cao gầy nghe thấy tiếng giày tiến đến gần mình. Từ độ nặng nhẹ của bước chân, đoán chừng là nam giới. Chẳng để anh phải suy nghĩ quá nhiều. Hắn nói. "Trông cậu không được khoẻ. Cần gọi người đến giúp không?"
Người đàn ông cao gầy cảm thấy buồn cười. Nơi này làm gì có người tốt? Chỉ toàn một lũ ô hợp, đến bàn chuyện làm ăn phi pháp. Anh xâm nhập vào đây cũng là để lấy thông tin từ một tên buôn thuốc phiện, ai ngờ hắn vừa nhìn đã mê anh, hạ thuốc vào ly rượu. Cũng may anh kịp thời cướp được cái USB, đập hắn bất tỉnh, rồi bỏ trốn. Người đàn ông trước mắt chắc cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì? Nếu là người tốt, sẽ không xuất hiện ở những nơi thế này!
"Tránh ra! Tôi không cần!"
Anh đẩy người nam đang chắn đường mình, toan bỏ đi. Lại bị hắn nắm cổ tay đè vào tường. Thân thể nóng lên vì thuốc, bị đập mạnh làm anh đau muốn ngất đi. Tiếng trầm thấp của tên đàn ông lại vang lên trên đỉnh đầu. "Tôi có ý tốt, mà thái độ của cậu lại khó chịu vậy sao? Xem cậu đứng không nổi kìa, cậu nghĩ bộ dạng này có thể an toàn rời khỏi đây? Không bằng phục vụ tôi một đêm. Gương mặt này khá hợp khẩu vị của tôi đấy. Coi như tôi giúp cậu giải thuốc miễn phí, lại được sung sướng. Điều kiện này không tệ chứ hả?"
"Cút đi! Tao đã nói là không cần!"
Người đàn ông kia híp mắt, đưa tay bóp cằm anh. "Cái miệng này thật hư! Để tôi dạy cậu cách ngoan ngoãn hơn khi bản thân rơi vào thế yếu nhé!"
"Mày định làm gì? Bỏ tao ra!"
Vị cảnh sát hốt hoảng khi bị vác lên, anh đấm đá loạn xạ muốn thoát khỏi, nhưng thuốc đã ngấm nên không còn bao nhiêu sức lực. Cả hai vào một căn phòng trống, hắn ném anh lên giường. Chấn động mạnh làm đầu óc anh choáng váng, thấy tên kia đưa tay lên gần cổ, lới lỏng cà vạt, anh sợ hãi trườn thân mình muốn xuống giường. Hắn ngay lập tức nhào đến kéo anh, đè lại cổ tay. "Sợ sao? Nhưng quá muộn rồi! Cậu chọc giận tôi thì sẽ phải gánh chịu hậu quả!"
"Tên khốn! Cút đi!"
Vị cảnh sát cố gắng vùng vẫy, miệng không ngừng chửi bới. Nhưng điều đó chỉ khiến kẻ kia hưng phấn thêm. Hắn ghì chặt anh xuống giường, giựt phăng hàng cúc áo sơ mi để lộ ngực trần cùng hai đầu vú hồng hào bắt mắt. Hắn không chút do dự, ngậm lấy một bên, tay trái vẫn đè tay anh, tay phải nhào nặn bên còn lại khiến vùng da chỗ đó ửng đỏ. Đường đường là một cảnh sát lại rơi vào tình cảnh này, anh thật sự không can tâm.
"Tao sẽ giết mày!"
Vị cảnh sát ánh mắt căm thù nhìn kẻ ở trên mình, dù không rõ mặt hắn ra sao nhưng nếu có khả năng, anh chắc chắn phải giết hắn bằng mọi giá!
BẠN ĐANG ĐỌC
(12 chòm sao/BL) Yêu nghề!
HumorTruyện không quá ngắn, cũng không quá dài! Đơn giản là cảnh sát nghèo nàn vì công lý chính nghĩa và tư bản giàu có vô lương tâm =))))! Yếu tố 18+ có thể hơi nhiều 😂!