Chương 3

620 81 13
                                    

Ngày hôm sau hắn không ngừng điên đầu với cậu chủ nhỏ của hắn. Bắt đầu vào 1 sáng thứ 2 đẹp trời mà hắn mang một ly cà phê đen vào phòng của cậu. 

- Thưa cậu... tôi có mang cà phê tới ạ. 

Cậu hớp thử 1 ngụm và cái vị đắng ngoét tràn vào đến tận cuống họng làm cậu khạc nhổ ra cả tấm thảm và ném chiếc cốc ra ngoài cửa sổ. - Cà phê gì mà đắng ngoét thế này? Ta ghét cà phê đen cho đường vì nó luôn luôn át vị ngọt của đường. Đúng là đáng ghét mà. 

Lần này hắn bưng vào một ly cà phê sữa, nhưng cái ly lại kết cục bị ném vào tường vì cái tội nó quá nóng. 

Thật là một cậu chủ khó chiều mà... Nhưng hắn để kệ chỗ đấy cho bọn gia nhân dọn, hắn đi vào và làm cho cậu một cốc sữa ấm. 

- Ta hết khát rồi, ta muốn ăn sáng ngoài ban công - Cậu lắc đầu nguầy nguậy khi thấy cốc sữa. Hắn thở dài và để cốc sữa lại bên bàn, cáo từ và kêu người chuẩn bị đồ ăn sáng cho cậu. 

Cậu nhìn hắn trở ra ngoài và nhanh chóng thay đồ. Đến lúc liếc lại cái cốc trên bàn thì bèn thở dài. Dù sao cũng hơi quá đáng thật. Cậu nhanh chóng uống hết nó trong 5 giây và bỏ ra ngoài xem như chưa từng đụng vào nó. 

-----------------------------------

- Thưa cậu... nay cậu có hẹn với cậu Rindou ở bên kia rừng và...

- Huỷ đi, ta không thích.

- Nhưng...

- Đừng nhưng nhị gì hết, huỷ đi. 

------------------------------------

- Nay cậu sẽ gặp mặt gia sư mới ạ. 

- Kêu hắn về đi, ta không có hứng học. 

- Nhưng bà chủ đã kêu là- 

- Kệ mẹ ta đi, bà sẽ không biết gì ở những vũ hội quái đản đó đâu, hắn mà không về chính tay ta sẽ tống hắn về. 

---------------------------------------

- Đến giờ vào thư viện rồi thưa cậu. 

- Chà, tệ quá, ta đang định ra ngoài vườn. 

- Nhưng nếu thế ông chủ sẽ giận đấy ạ.

- Kệ ông già tự kỉ đấy đi, lão già ấy sẽ không biết gì đâu. 

Những gia nhân xung quanh nhìn tướng đi hùng hổ của cậu cũng chỉ đành lắc đầu ngán ngẩm, cậu chủ vốn thế, trước giờ có ai bảo được cậu đâu, cậu luôn làm theo những gì mình thích như vậy, không thích thì không làm, mặc cho người khác có nói gì. Tuy vậy cái cách cậu hếch mặt lên trời và không quan tâm mọi chuyện đấy dễ thương quá, hắn tự nhủ. 

-------------------------------------

- A, hàng của ông chủ đã về rồi này. 

- Hửm? Lão già đấy đặt cái quái gì thế?

- Đồ dễ vỡ đấy ạ, xin cậu đừng đụng vào. 

Izana nhíu mày. Đồ gì mà lại là đồ dễ vỡ nữa chứ? Thôi kệ... để xem

- Áh, trượt chân - Vừa nói cậu vừa lấy đà sút thẳng cái hộp hàng vào tường và bên trong nghe rõ tiếng loảng xoảng. Có vẻ là cái bình hoa gì đó đây. 

Servant [Kakuchou x Izana]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ