Chương 3

517 58 20
                                    

Cố Trì Quân nhận làm bài thuê cho Từ Tư đã được một tuần, cậu rất tự giác nghe lời ông chủ Từ bỏ hết mấy công việc khác, tập trung giữ vững danh hiệu đầu khối cho hắn. Từ Tư lại còn rất hào phóng trả tiền trước, một tháng lương này của hắn làm cậu vui tới ngủ cũng cười tới tỉnh.

Cố Trì Quân vừa đi vừa cười hì hì, cậu vừa học xong lớp thể dục, tháng này có thêm tiền lát nữa sẽ ghé chợ mua cho mẹ bình nước nóng mới. Đang vui vẻ thì nhìn thấy tên Đoàn Bằng Cử đứng trước cổng trường, Cố Trì Quân nhanh chân quay đầu đi đường khác nhưng chưa được bao xa đã bị hắn tóm lấy.

Đoàn Bằng Cử lớn giọng kéo vai cậu lôi đi "Ông đây tìm mày mấy ngày rồi, trốn cũng kĩ quá nhỉ?".

Hắn lôi cậu vào một góc khuất, hung hăng nắm cổ áo đẩy mạnh vào tường "Dám gửi tin nhắn đòi ngừng làm bài cho tao, mày coi Đoàn thiếu gia này không ra gì à?".

Nói rồi hắn thụi một cú đấm vào bụng Cố Trì Quân "Thằng nào bảo kê mày? Có tin tao cho tụi mày bị đuổi học hết không?".

Cố Trì Quân quanh năm ăn uống thiếu chất lại bán mạng làm việc, bất ngờ bị lôi đi căn bản không phải đối thủ của tên Đoàn Bằng Cử tay chân thô kệch này. Cậu nhận một cú đấm ngũ tạng náo loạn, trước mắt nổ đầy đom đóm chưa kịp quờ quạng gì đã thấy bàn tay nắm cổ áo mình bị vung ra.

"Thằng chó chết buông em ấy ra" Từ Tư như một cơn gió chạy đến đạp mạnh Đoàn Bằng Cử ngã ra đất, biểu cảm cực kỳ hung tợn.

"Chó chết, chó chết, chó chết...." Không để hắn kịp phản ứng, kèm theo mỗi tiếng chó chết Từ Tư lại vung chân đá thẳng vào người hắn khiến Đoàn Bằng Cử chỉ biết cong người rên la ư ử.

Đôi mắt Từ Tư đỏ ngầu, ánh mắt long sòng sọc, hắn đạp mỗi lúc một mạnh hết bụng rồi tới đầu như muốn đánh chết Đoàn Bằng Cử ngay tại chỗ.

"Từ Tư đừng đánh nữa".

Từ Tư quay đầu nhìn Cố Trì Quân, phát hiện hành động quá khích của bản thân hắn vội vàng che giấu biểu cảm, xách cổ áo Đoàn Bằng Cử lên, lạnh giọng "Cố Trì Quân bây giờ làm việc cho một mình tao, nếu mày dám làm gì ảnh hưởng đến khả năng làm việc của cậu ta thì...".

Từ Tư cúi người nhìn thẳng Đoàn Bằng Cử, hắn cười cười, đủ làm người ta rợn gai óc "Thì thế nào mày thử rồi sẽ biết".

Đoàn Bằng Cử không rét mà run. Hắn biết gia thế Từ Tư không phải tầm thường, lại bị ánh mắt dữ tợn của Từ Tư doạ sợ, nếu hắn còn dám làm gì Cố Trì Quân không biết có toàn mạng học hết trung học không nữa.

"Đ...ư...ợ...c... khụ khụ khụ"

Từ Tư vung cổ áo Đoàn Bằng Cử ra, hắn ôm ngực ho sặc sụa, loạng choạng đứng dậy trừng Cố Trì Quân một cái "Coi như tao tha cho...." Chưa nói dứt câu đã bị Từ Tư từ phía sau đạp tới suýt chút ngã đập mặt xuống đất.

[Nhật Nhật Tư Quân] - Khó ThoátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ