Chương 10

420 50 45
                                    

Năm cuối đại học, việc học tập cũng chỉ dừng lại ở báo cáo cuối khoá và đồ án tốt nghiệp. Nguyên Triệt và Hoàng Vệ Bình đã dọn khỏi kí túc xá ra ở cùng với người yêu từ lâu. Cố Trì Quân cũng đến Từ Thị làm việc được hơn một năm, cậu thuê một căn phòng nhỏ ở gần chỗ làm đề tiện đi lại.

Đối với công việc ở Từ Thị cũng không khó khăn như cậu tưởng, Cố Trì Quân vừa vào tập đoàn liền nhận chức trợ lý cận thân của Từ tổng kiêm bạn học Từ Tư. Được tài trợ học phí, việc nhẹ lương cao khiến con đường tài lộc của cậu trở nên vô cùng thuận lợi. Áp lực duy nhất có lẽ chỉ là tình cảm cậu dành cho Từ Tư càng ngày càng khó che giấu.

Hôm nay Cố Trì Quân đến trường để nộp tiểu luận kết thúc môn, chắc đã vài tháng rồi cậu mới đi lại trên con đường này. Ngày trước cậu và Từ Tư ngày nào cũng cùng nhau đi học, cùng nhau trở về kí túc xá, như hình với bóng. Chớp mắt một cái chỉ còn lại ký ức và tình cảm đơn phương này.

"Bạn học Cố!" Tiếng gọi làm Cố Trì Quân sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man.

"Uhm, chào bạn! Bạn tìm tôi".

Người tìm Cố Trì Quân là một cô gái, dáng người cao gầy, khuôn mặt xinh xắn "Tôi là Tống Lam Ân khoa Thương mại điện tử, không mất thời gian tôi nói thẳng. Tôi muốn cậu giúp tôi làm quen với Từ Tư, trả công sẽ đưa cậu vào công ty gia đình tôi làm việc. Công ty nhà tôi làm ăn lớn, cậu chỉ có lời không có lỗ".

Cố Trì Quân cười "Xin lỗi không giúp được bạn học Tống, tôi không xen vào chung thân đại sự của người khác".

"Cậu ra giá đi, muốn bao nhiêu?".

"Bạn học Tống đi thong thả, tôi còn có việc phải làm" Cố Trì Quân mỉm cười lướt qua Tống Lam Ân đi thẳng đến văn phòng giáo viên.

Từ Tư trước nay tính tình cao ngạo, miệng mồm thiếu đánh nhưng vẻ ngoài và gia thế của hắn đúng là thu hút được không ít người. Cố Trì Quân không phải là chưa từng thấy qua người muốn theo đuổi hắn, tất cả đều bị coi nhẹ hơn không khí. Nhưng Từ Tư sẽ từ chối được đến bao giờ?

Vài ngày sau Cố Trì Quân tan làm từ tập đoàn đi bộ về nhà. Khi đi ngang qua một con hẻm vắng đã có người chờ cậu sẵn ở đó, là một tốp ba tên to con khuôn mặt dữ tợn và một cô gái vừa kịp nhớ mặt.

"Tưởng thanh cao thế nào, thì ra là có chỗ chống lưng" Tống Lam Ân đứng chặn trước mặt Cố Trì Quân cất giọng châm biếm.

"Bạn học Tống, lại có việc sao?".

"Rượu mời không uống nên đến cho bạn học Cố uống rượu phạt" Tống Lam Ân né sang một bên hất cầm ra dấu cho ba tên côn đồ.

Cố Trì Quân không chạy trốn cũng không tránh né, cậu đỡ được mấy đòn rồi vung cước phản công, quyết không ngồi yên chịu trận. Nhưng thể chất thanh mảnh của Cố Trì Quân đối đầu với ba tên côn đồ cũng chỉ như châu chấu đá xe, cậu bị đánh mấy cú ngã rạp xuống mặt đường.

"Dừng lại" Tống Lam Ân xua tay đuổi ba tên côn đồ ra sau, bước tới ngồi xuống trước mặt Cố Trì Quân cười mỉa mai.

"Bầm dập hết khuôn mặt xinh đẹp rồi, đáng thương quá! Bạn học Cố, có muốn uống rượu mời không?".

[Nhật Nhật Tư Quân] - Khó ThoátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ