Chương 4

472 64 52
                                    

Từ Tư ngồi thơ thẩn nhìn ra cửa sổ, hắn đã trờ lại đây được hơn một tháng nhưng chuyện tình cảm với Cơ Phát vẫn không có nhiều tiến triển. Hắn yêu Cơ Phát nhưng lại không rõ tình cảm của Cơ Phát đối với mình. Đôi lúc Cơ Phát hỏi vặn hắn vài câu hắn đều không trả lời được. Bởi vì hắn không phải Từ Tư của mười hai năm trước, có nhiều chuyện đã không còn rõ ràng. Hắn sợ một bước vội vàng lại đánh mất Cơ Phát lần nữa. Có lẽ giải pháp tốt nhất nên để Cơ Phát dần quen với mình của hiện tại trước khi tiến thêm một bước với cậu.

Từ Tư âm thầm thở dài, chợt hắn nhìn thấy bóng Cố Trì Quân lén la lét lút phản chiếu trên kính cửa sổ. Trái tim hắn rơi một nhịp. Khung cảnh này thật sự quá quen thuộc, chính là hôm Cố Trì Quân đến tỏ tình với hắn.

Hắn quay đầu nhìn sang cửa phòng học, Cố Trì Quân bất ngờ bị nhìn đến thì giật mình một cái, rón ra rón rén bước đến chỗ hắn.

"Tìm tôi?" Từ Tư cố bày ra vẻ mặt lạnh nhạt, bên trong không ngừng kiềm chế trái tim đang kịch liệt va đập.

"À...ừm...Từ Tư, lớp phó văn thể mỹ nói nhà trường bắt buộc trong lễ tổng kết mỗi lớp phải có một tiết mục văn nghệ. Lớp chúng ta có nhân vật kiệt xuất như cậu trong mảng này cũng không thể thua kém, cậu nói có phải không?".

"Thì?...".

"Ờm...lớp phó nói muốn mời cậu đóng vai hoàng tử trong vở kịch của lớp. Là vở công chúa ngủ trong rừng. À...à...có cậu tham gia chắc chắn sẽ thành công vang dội, mang lại thành tựu lưu danh cho lớp chúng t...a...".

"Chỉ có vậy?".

"À...ừm...chỉ có vậy".

Từ Tư có chút nghẹn, là hắn tự nghẹn mớ suy nghĩ điên rồ của mình. Hắn đột nhiên tức giận, nghiến răng nghiến lợi "Tại sao cậu ta không tự đến nói với tôi?".

"Cậu ấy nói không có dũng khí đối mặt với người đẹp trai như cậu, nên nhờ tôi...".

Từ Tư hầm hầm đứng dậy, hắn quay người cúi mặt áp sát Cố Trì Quân lên cạnh bàn, miên man có thể nghe được hơi thở của cậu "Quỷ nịnh bợ, cậu thì có dũng khí à?".

"Tôi...tôi có gì không...dám" Cố Trì Quân quay đầu tránh đi khuôn mặt phóng đại của hắn ngay trước mắt, cậu bắt đầu lắp bắp.

"Hừ, tôi tham gia cũng được nhưng cậu cũng phải đóng một vai trong vở kịch đó. Nếu tôi thấy cậu không xuất hiện thì...".

"Chắc chắn đáp ứng yêu cầu của ông chủ Từ, ông chủ Từ cứ yên tâm" Cố Trì Quân lấp liếm lời hắn rồi ba chân bốn cẳng chạy mất.

Từ Tư nhìn bóng lưng cậu vội vội vàng chạy biến, hắn nhướng mày suy ngẫm. Đời trước hắn không tham gia buổi lễ tổng kết này căn bản không biết Cố Trì Quân sẽ bày ra trò gì, chỉ thấy trong lòng ẩn ẩn khó chịu không rõ lí do, đùng đùng xách cặp ra về.

---

Sau bao ngày chuẩn bị vất vả, cuối cùng buổi văn nghệ tổng kết mừng tốt nghiệp cũng đến. Cố Trì Quân thật sự diễn một vai trong vở kịch, cậu đóng giả một đám cây già khô héo chờ hoàng tử đến chặt bỏ giải cứu công chúa, cho vừa lòng ông chủ Từ.

[Nhật Nhật Tư Quân] - Khó ThoátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ