Chương 11

239 2 0
                                    

Tôi mỡ cữa cho em . 

-Vào nhà đi! 

Thấy Lindsay, em chào và ngồi xuống . Lindsay nhìn tôi nháy mắt nói: 

-Lindsay đi công chuyện chút, Tí Nị ỡ chơi nha. 

Đợi Lindsay đi rồi, em quay sang nói với tôi: 

-Tại sao dọn đi mà không cho em biết, cũng không nói gì với em hết. 

-Xin lỗi em, chị có nói với bác và chị nghĩ bác sẽ cho em biết. 

-Nhưng em muốn nghe chính miệng chị nói.

Tôi vừa dọn vừa trả lời em:

-Thì bây giờ em đã biết rồi. 

-Cho em biết vì sao chị lại dọn ra ngoài ỡ ? Vì Lindsay hay vì chuyện khác? 

-Không là gì cả, chị thích vậy thôi. 

Rồi em chần chừ 

-Còn chuyện chị nói hôm trước ..có phải là ...

-Em đang nói chuyện gì? 

Em gãi đầu nhìn tôi, nhìn dáng của em bây giờ tôi không khõi phì cười: 

-hihi em làm gì vậy Tí Nị? 

-Em có làm gì đâu, sao chị lại cười em? 

-Tại em nhìn mắc cười nên chị cười. 

-Vậy thôi em đi về. 

Tôi kéo tay em lại, vô tình tôi vấp phãi chiếc ghế cả hai cùng té xuống sàng 

-Ây da.

-Chị sao vậy? 

-Em đè lên chị còn hõi nữa. 

Em xuýt xoa:

-Em xin lỗi , chị có sao không?

Tôi lắc đầu rồi đứng dậy: 

-Không sao hết. 

-Chị chãy máu rồi kìa , đưa em coi. 

Em cầm lấy tay tôi thỗi phù phù. 

-Nhà có cái gì cầm máu không ??

Tôi nhìn em chăm chú, trên môi tôi nỡ nụ cười . Chắc có lẽ Lindsay nói đúng, hình như em cũng có cảm tình đối với tôi . Ngước lên thấy tôi nhìn chăm chú, em ngượng ngùng bỏ thả tay tôi ra. Tôi giã bộ la lên: 

-Đau quá, sao em thả mạnh vậy! 

Em quýnh quáng:

-Em xin lỗi, em không có ý gì đâu. 

-hihihi, chị chọc em thôi. 

-Chị thiệt là quá đáng, vui lắm sao!

-Chứ không lẽ kêu chị khóc? 

Chúng tôi im lặng nhìn nhau, tôi đi lại gần bên em, và rờ má em. Tí Nị đễ yên. 

-Bộ không có chị ngũ không ngon hay sao mà da nhăn nheo hết vậy? 

Em hất tay tôi ra: 

-Kệ em!

-Tí Nị nè, em nhớ là em nói có cái surprise cho chị mà, sao đến giờ chị cũng chưa thấy vậy? 

Tình Yêu Tôi Và EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ