Na Jaemin. Thế giới của anh. Tất cả của anh.
Lần đầu tiên Jeno nhìn thấy Jaemin, anh biết mình đã xong đời.
"Hãy nhớ rằng, chúng ta cần sự ưu ái của họ. Cháu cần sự hậu thuẫn của họ". Những lời Chủ tịch Lee nói vang vọng trong não Jeno, khi anh đấm vào túi cát trước mặt, nhận thức rõ ràng về một cặp mắt đang dõi theo mình từ cửa.
Đó là Na Jaemin, anh chắc chắn như vậy, bởi vì chủ tịch đã nói trước với anh rằng Jaemin đang đi thăm xung quanh và có khả năng cao sẽ ghé qua tòa nhà của anh. Một chàng trai trẻ cao lớn với lông mày rậm, các đường nét sắc sảo, đôi mắt tròn và mái tóc đen - đó là cách Chủ tịch Lee mô tả về cậu.
Nhưng khi Jeno dừng lại để hít thở và bắt gặp đôi mắt đang hướng về mình, anh chỉ thấy mình đang gặp một thiên thần xinh đẹp.
Vì vậy, anh nhìn cậu. Anh bắt gặp ánh mắt của cậu và hy vọng mình đã gặp được một nửa còn lại của đời mình.
Lần đầu tiên nhìn thấy Jaemin trong trận đấu của mình, anh hơi lo lắng một chút. Chủ tịch Lee nói với anh rằng nhà Na sẽ theo dõi và anh cần phải giành chiến thắng. Nhưng một phần trong anh chỉ ước rằng mình có thể dừng trận đấu trong chốc lát để được gặp lại đôi mắt tròn xoe long lanh của người kia. Thậm chí ước rằng có thể nói chuyện với cậu, nếu anh được phép.
Và đêm đó, Jeno đã ở đó. Anh đang buồn chán trong bữa tiệc chiến thắng của chính mình, hoặc được cho là của anh. Nhưng anh biết mục đích chính của bữa tiệc là gì. Vì vậy, anh đi quanh các hội trường, tự hỏi làm thế nào mọi người có thể sống trong một ngôi nhà quá rộng lớn đến mức không cần thiết như vậy.
Và rồi anh tình cờ gặp Jaemin. Hai người đã nói chuyện và nhìn vào mắt nhau chỉ trong khoảng một hoặc hai phút. Ngay sau đó, họ chia tay nhau.
Nhưng sau đó anh đã gặp lại Na Jaemin. Một lần. Rồi lại một lần nữa.
Trước khi kịp nhận ra, Na Jaemin đã hoàn toàn rơi vào bẫy của anh, hoàn toàn bị thu hút bởi đôi mắt cười và dáng vẻ tự tin của anh. Nhưng Jeno biết, chính anh mới là người bị mắc bẫy bởi người kia. Chính là anh bị cậu mê hoặc, hoàn toàn mê hoặc.
Anh muốn Jaemin. Anh muốn giữ cậu cho riêng mình. Anh muốn ở bên Jaemin, hôn cậu, nắm tay cậu và luồn những ngón tay vuốt ve tóc cậu. Anh muốn ở bên cậu từng giờ. Anh muốn chia sẻ mọi chiến thắng với cậu. Anh muốn giữ cậu an toàn và lắng nghe mọi bí mật của cậu, và tất nhiên là giữ chúng an toàn nữa.
Jaemin là thế giới của anh. Jaemin trở thành thế giới của anh. Và anh cũng muốn trở thành thế giới của Jaemin.
Nhưng Jeno biết mình không phải vậy. Anh biết mình không thể như vậy.
"Có chuyện gì sao?"
Jaemin không đáp lại, không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Jeno khẽ thở dài
"Nhìn anh này," Anh khẽ gọi, ôm lấy khuôn mặt Jaemin.
"Anh hiểu rồi," anh nói, gạt một lọn tóc lòa xòa trên trán Jaemin. "Chúng ta sẽ bị nhìn thấy."
"Em xin lỗi," Jaemin lí nhí. Cậu nghiêng mặt dựa vào tay của Jeno. "Em- em muốn ở bên anh, Jeno. Em cũng muốn cho tất cả mọi người biết, em thực sự làm được. Nhưng, em biết là chúng ta không thể. Em chỉ- em- em không biết làm thế nào để-"

BẠN ĐANG ĐỌC
Trans | nomin | illicit affairs
FanfictionSummary: Ánh mắt cả hai chạm nhau. Jaemin bỗng bất động, chân như bị chôn dưới đất. Và dù cậu đã không cử động và cố gắng bình tĩnh trong suốt năm phút, cậu vẫn cảm thấy khó thở khi nhìn chàng trai trước mặt. Anh ấy giờ đã ngừng luyện tập, nhưng dư...