Chương 46

24 1 0
                                    

Hô Nhĩ Xích được Thanh Ly đến đỡ, cả hai người lảo đảo ra khỏi cốc.

Tuy hắn đã phong bế tất cả đại huyệt toàn thân, nhưng bởi vì trước khi thụ thương chân khí đã dịch chuyển mãnh liệt, dù cho lúc bị trúng độc đã lập tức thu lại, nhưng cũng khó tránh được độc xâm nhập phế tạng.

May là Hô Nhĩ Xích đã có chuẩn bị từ trước, sớm sắp đặt người ở bên ngoài cốc tiếp ứng.

Khi hắn vừa phóng tín hiệu, hai người lập tức được đưa tới một nhà trọ.

Độc trên Dược Thi mặc dù lợi hại, nhưng dù sao thì Thanh Ly cũng là đệ tử sau cùng của Triển Cửu Giang, muốn giải độc cũng không phải là không thể.

Bày ra ngân châm, cấp tốc tìm dược liệu đun thành thuốc đặc, để Hô Nhĩ Xích ngâm mình vào đó, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng thì tính mệnh hắn cũng không còn nguy hiểm.

Mấy canh giờ sau trời đã sáng tỏ.

Trong tấm chăn, cả người Hô Nhĩ Xích đổ mô hôi, nóng rực không sao chịu được.

Thanh Ly cho hắn uống rất nhiều nước lạnh, nhưng vẫn không hiệu quả.

Thân thể tựa như có hàng ngàn hàng vạn con kiến con trùng ra vào không ngớt.

"Không đúng, Thanh Ly... Khó chịu quá... Chuyện gì vậy..."

Hô Nhĩ Xích biết đây không phải do trúng độc, nhưng còn khổ sở hơn trúng độc hàng ngàn hàng vạn lần.

Thanh Ly ấp úng, cuối cùng cũng phải đỏ mặt tía tai mà giải thích.

"Đây... Đây là tác dụng phụ sau khi giải độc... Sẽ làm khí huyết con người ta dâng lên... Hức... Nói cách khác... Chỉ có ân ái mới có thể giải quyết được..."

Cặp mắt Hô Nhĩ Xích đều mau thiêu cháy.

"Con mẹ nó, không ngờ thứ độc này lại ti tiện như vậy..."

Vì chăm sóc cho Hô Nhĩ Xích nên mái tóc vốn được búi chỉnh tề của Thanh Ly lúc này lại rơi xuống, tóc đen chạm vai. Khi giúp đỡ Hô Nhĩ Xích ngâm mình, chính bản thân y cũng bị nước nóng xông vào, sắc mặt ửng đỏ, đôi mắt ướt nước.

Dù cho Hô Nhĩ Xích có không trúng độc thì nhìn thấy tình cảnh này cũng khó có thể không động tình, huống hồ hiện giờ lại bị dư độc gây khốn đốn, càng cảm thấy dù trước mắt có hiện thần tiên cũng không thèm đổi.

Hô Nhĩ Xích lắc lắc đầu.

"Mau nghĩ cách giải dư độc này đi!"

Thanh Ly quen thói cắn cắn môi dưới.

"Đây không phải là độc, làm sao giải được!"

"A!" Hô Nhĩ Xích thống khổ kêu lớn.

Trông thấy hắn không ngừng túa mồ hôi lạnh, lòng Thanh Ly cũng thắt lại.

"Ta đi tìm nữ nhân cho ngươi..."

Không muốn nói hết lời, Thanh Ly liền cúi đầu đứng lên, định bước ra khỏi phòng.

Nhưng vừa nhích chân, y đã bị Hô Nhĩ Xích kéo về.

Quân KỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ