Chương 6. Vùng tình bạn.

658 53 22
                                    

     Hoa nở xuân về, ngày Tết sum vầy cũng là lúc vị tổng tài họ Kim và cậu chàng sắt vụn kiêm giặt ủi Jungkookie quay trở lại rồi đây. Cảm ơn sự chờ đợi của quý bạn trong suốt thời gian vừa qua. Chúc những bạn đọc dễ thương của Psom có một mùa xuân thật đầm ấm, yên vui cùng gia đình và những người thân yêu. Hành trình lại tiếp tục, hi vọng chúng ta sẽ cùng đồng hành với nhau đến điểm hẹn cuối cùng. ♡⁠( ꈍᴗꈍ)♡

Kim Taehyung nhanh chóng đẩy Jeon Jungkook vào phòng nghỉ phụ bên cạnh. Sau khi quay lại, hắn phủi phủi mấy cái trên vạt áo vốn đã phẳng lì như tượng trưng, cất giọng nghiêm nghị: "Đã khiến Jung tổng chê cười rồi, mời ngài vào." 

Jung Hoseok thả điện thoại vào túi quần, hào phóng khoát tay: "Sao lại chê cười, Kim tổng quá lời rồi. Hiếm có cơ hội được chiêm ngưỡng một khía cạnh khác hoàn toàn của con người bạc tỉ Kim Taehyung, tôi mừng còn không hết nữa là." 

Kim Taehyung liếc nhìn hắn qua khóe mắt như đang cảnh cáo, hướng bàn tay về phía ghế đối diện tỏ ý mời khách quý an tọa. Jung Hoseok làm như không thấy hành động của hắn, ba bước gộp thành hai đi đến, ngồi phịch xuống bên cạnh Kim Taehyung. 

Kim Taehyung nhìn người kia, lại nhìn thư ký Park đứng bên cạnh bàn trà, sự nghi hoặc tràn ra ngoài ánh mắt. 

Jung Hoseok mỉm cười nhìn hắn, hai chiếc má lúm đồng tiền lồ lộ ra lấy lòng. Hắn chớp chớp mắt, đè chất giọng cho thật dễ thương mà nói rằng: "Taehyung, tôi có phải bạn tốt nhất của cậu không?"

Kim Taehyung ậm ờ trả lời: "Ừ, ừ...cứ coi như thế đi." 

Khuôn mày Jung Hoseok ngay lập tức chau lại, tinh thần bất mãn quyết liệt: "Coi với chả như cái gì, nghe có tạm bợ không có chứ. Một là có hai là không, thẳng thắn như một thằng đàn ông lên xem nào."

Kim Taehyung đỡ trán, chẳng buồn nhìn vào mắt người kia. Hắn thuận theo ý Hoseok trong sự vô lực: "Tốt! Jung Hoseok, thằng bạn thân tốt nhất của Kim Taehyung. Thỏa ý ngài chưa?"

Nghe được lời như ý muốn, Jung Hoseok cong mắt mỉm cười với hắn. Chỉ có điều, Kim Taehyung thấy ánh mắt này có vẻ hơi chút bất thiện. Jung Hoseok quàng tay qua ôm lấy bả vai hắn, cúi đầu thân mật thủ thỉ: "Nếu đã là anh em thề sống chết có nhau, cậu có người yêu mà anh em này lại chẳng biết tí gì. Taehyung cậu có thấy mình vô tâm quá không?"

Taehyung hất phăng cánh tay kia ra, khuôn mặt lộ vẻ không vui: "Cậu còn đòi ăn mừng sao, là tôi yêu đương hay cậu yêu đương không biết nữa. Vả lại, cũng nào có phải người yêu." 

Nhanh chóng chộp được trọng điểm trong lời người kia, Jung Hoseok hứng thú ồ lên một tiếng thật dài. Hắn hứng thú phừng phừng, càng dính sát vào Kim Taehyung hơn: "Thế là chưa tán được à? Gà thế!" 

Đột nhiên buột miệng nói là lời trong lòng, Jung Hoseok lấm lét nhìn sang Kim Taehyung. Thấy người ta lườm mình sắp rách cả khóe mắt liền vỗ hai cái vào miệng để tự mình phạt mình. "Không không không, cậu là nhất, là số một, Pushkin gặp cậu còn phải nể mặt mấy phần. Có mỗi tôi là con gà mổ cục tác trong vườn thôi."   

Kim Taehyung rời ánh mắt đi, không thèm chấp với vị đối tác lắm mồm nhiều chuyện này. Ấy vậy mà Jung Hoseok vẫn cứ bám dai như chão, chấp nhất gặng hỏi: "Nhìn bộ dạng cậu ta cũng không đến nỗi nào mà sao quần áo lại nhếch nhác thế. Bật mí xem là quý tử nhà tài phiệt nào vừa bị thả vào đời vậy?"

[Vkook] Tổng tài? Đừng qua đây ! ! !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ