CHƯƠNG XIV

1.1K 40 0
                                    

Ở trụ sở chính tập đoàn Dương An,( khúc này tui đặc đại tại thấy trống vắng) đang lan truyền tin đồn về Dương chủ tịch và Trợ lí Nguyên. Đại thái nội dung là: 'Dương chủ tịch bị nữ sắc làm mờ mắt, nghe lời hồ li mê hoặc mà hành hạ trợ lí Nguyên. Hồ li kia trong lúc Dương chủ tịch không có mặt, được nước làm tới dám sai vặt trợ lí Nguyên. Trợ lí Nguyên bị gây khó dễ cũng không nói tiếng nào mà nén nước mắt đi pha nước. Trợ lí Nguyên tâm lý bất ổn, bị chủ tịch và hồ li kia dùng lời nói đả kích nên gây tổn thương thể xác. Khi chủ tịch tìm ra thì đưa đến bệnh viện. Còn phải nghỉ phép gần 1 tuần dưỡng thương.'

-"quá ghê gớm, Dương chủ tịch đối tốt với anh Nguyên như vậy. Là do hồ li kia dùng lời lẽ sai trái tác động nên mới như vậy. Xem ra người đáng thương nhất vẫn là Nguyên An của chúng ta a" Một chị gái nào đó ra vẻ xót xa cho nhân vật chính trong lời đồn.

Trước giờ làm việc, các nhân viên của các bộ phận tập trung lại bát quái. Bàn về tin đồn chấn động.

-"đúng vậy a. Tôi nghe thư kí chủ tịch kể lại, mấy ngày nay cậu ấy phải ở lại tranh thủ giải quyết số văn kiện của chủ tịch. Còn chủ tịch mỗi ngày điều tranh thủ về sớm. Xem ra đã tỉnh ngộ, về sớm để đi thăm trợ lí của chúng ta đó."

-"thôi thôi mấy người đừng nói già nói non, hôm nay trợ lí Nguyên đi làm lại. Tui sẽ tranh thủ lúc thư kí đến đây lấy thống kê chuyên cần rồi hỏi anh ấy tình hình ở trên đấy." Trưởng phòng kinh doanh nhắm thấy thời gian vào làm đã đến, vội giải tán bọn họ.

Trước cổng công ty, chiếc xe audi chở chủ tịch mỗi ngày đều "phóng nhanh đạp phanh lết bánh" ngầu lòi rồi dừng trước  cửa kính mà hôm nay đặc biệt chậm rãi, tốc độ có thể so với tốc độ kiến bò trên đường nhựa.

Cửa xe bật mở, người xuống xe trước mỗi khi là trợ lí Nguyên nhưng hôm nay là Dương Thành Quân.

Trong công ty, có những ánh mắt lặng lẽ hướng ra ngoài quan sát không sót một giây.

Dương Thành Quân sang bên còn lại mở cửa ra, nhưng hắn đứng cả buổi trời đều không ai thấy có thêm người xuất hiện. Lí do đơn giản bởi vì do thai phu nào đó, hùng hùng hổ hổ hào hứng đòi đi làm. Lên xe ngồi liền bị tốc độ như mỗi ngày làm cho suy sụp. Trước mặt quay đều, Nguyên An bắt đầu trạng thái lag.(là chóng mặt đó)

Cho đến khi xe dừng lại, Nguyên An vẫn chưa định hình được.

Dương Thành Quân đứng cả buổi thấy anh vẫn còn đừ người ra, đến cánh tay cũng không buồn nhấc lên vội vàng sốt sắng nhảy vào trong xe. Vừa xoa lưng vừa hỏi: "tình yêu, em không sao chứ. Nói gì đi đừng làm tôi sợ mà."

Tài xế nãy giờ còn tưởng bọn họ giỡn với nhau. Bây giờ thấy vậy lập tức chui ra xe, đi vào quầy chờ của đại sảnh. Lấy ít nước ấm và bánh ngọt rồi chạy lại đưa cho Dương Thành Quân.

Hai người đàn ông này có hiểu biết gì đâu chứ, chỉ lấy đại cho Nguyên An thử thôi. Xem ra sau hôm nay, tài xế sẽ bị cưỡng ép đi học ứng biến trong trường hợp thế này.

Dương Thành Quân bán tín bán nghi cho Nguyên An uống ít nước ấm. Đợi Nguyên An tỉnh táo thì đút cho ít đồ ngọt.

-" a... em làm tôi sợ chết luôn. Đã ổn chưa, trước tiên xuống xe đi."

Xuyên Thành Thư Ký Trà Xanh Của Chủ TịchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ