ngoại truyện Haruto - Jeongwoo

1.3K 111 18
                                    

"Jeongwoo à, anh có thể cho em một cơ hội được không? Em thực sự rất thích anh".

"Xin lỗi, anh thích người khác rồi" - Chàng trai nhẹ nhàng từ chối bó hoa cùng món quà của một hậu bối hoa khôi của trường đã theo đuổi cậu ngay từ khi cậu bước chân vào trường trung học. Biết sao giờ, em rất tốt nhưng anh rất tiếc, trong lòng anh đã có người khác rồi.

Park Jeongwoo - một học sinh vừa tròn mười bảy tuổi. Ngoại hình của cậu được các bạn học gọi là điển trai nhất trường, đôi chân cao ngút như người mẫu, giống như càng nhìn càng thấy như một nam thần. Một thanh niên còn xuân xanh mơn mởn như Jeongwoo lại đang theo đuổi một điều dưỡng trưởng họ Watanabe gần đáng tuổi mẹ cậu, khỏi phải nói, người kia đương nhiên một mực từ chối.

"Yah! Haruto đã hứa là sẽ kết hôn với em rồi mà"

Đây là lần thứ n Jeongwoo theo sau lải nhải Haruto Watanabe ở bệnh viện. Bây giờ chẳng cần mẹ nữa rồi, cậu có thể tự mình đi khắp nơi, tha hồ đeo bám Haruto

"Ôi Park Jeongwoo, sao em không chịu hiểu việc này phi lý đến mức nào chứ. Tôi gần tuổi mẹ em đấy" - Haruto đưa tay đỡ lấy đầu, cố bước nhanh hơn để cắt đuôi con người kia. Chiều cao ngang nhau mà sao đi nhanh khiếp thế.

"Thế ai kêu anh hứa với em làm gì"

"Khổ cho cái thân già này của tôi!"

Haruto Watanabe đến nay vẫn chưa có ai bên cạnh. Thực ra anh cũng đã trải qua vài mối tình rồi nhưng không được đến đâu, đều do anh chủ động chia tay vì tình cảm không còn sâu đậm. Kén cá chọn canh cho lắm vào bây giờ già bạc đầu rồi còn chẳng ai chịu rước về. Nghĩ đến đây, Haruto nghĩ đời quả thực buồn. Bằng tuổi mình bây giờ người ta đã có vợ, con đều lớn cả rồi. Sao ông trời chẳng có một chút công bằng gì với anh thế? Lại nhắc đến nhóc Park Jeongwoo kia, mặt dày như vậy, thực sự không phân biệt được đâu là nói thật đâu là nói đùa sao? Qua sự việc này, Haruto đã có thể rút ra một kinh nghiệm xương máu - đừng bao giờ hứa hẹn cao sang gì với trẻ con, trí nhớ của chúng dai kinh lắm.

"Khoan đã, chúng ta nói chuyện một chút đi" - Jeongwoo cuối cùng cũng đuổi kịp Haruto, cậu nắm lấy cánh tay của anh, xoay người anh sang đối diện với mình.

"Chúng ta có chuyện gì để nói đây" - Giọng Haruto có phần não nề, nhưng Jeongwoo không hề ngại điều đó.

"Chẳng phải đã hứa là sẽ kết hôn với nhau rồi sao? Haruto bây giờ là muốn chối bỏ trách nhiệm đó hả?"

"Này nhóc"

"Đừng gọi em là nhóc, em đã mười bảy tuổi rồi!" - Jeongwoo bỗng gắt lên

"Được rồi, Park Jeongwoo" - Haruto chống nạnh, khẽ cuối đầu xuống, liếm môi, anh cần phải chấm dứt hoàn toàn chuyện này.

"Xem ra mặt em đem làm đường cho xe đi cũng được đấy. Em là không chịu hiểu hay không thể hiểu đây? Lời hứa lúc đó của tôi chỉ là để dỗ em thôi, tôi không nghiêm túc với chuyện đó. Em cứ nghĩ đi, một người trưởng thành làm sao có thể nghiêm túc hứa hôn với một đứa trẻ được"

Park Jeongwoo cũng là người bình thường, không phải sắt đá gì mà không biết đau. Những lời vừa rồi quả thực có sát thương rất lớn, đều đem toàn bộ giấc mộng cậu ấp ủ từ nhỏ đập vỡ tan tành. Đến đây, cậu lại không biết phải nói gì nữa, vì quả thực là do cậu cố chấp. Jeongwoo biết chứ, rằng lời hứa năm đó chỉ là giả thôi, nhưng tình cảm là thật. Cậu chỉ còn cách dựa vào đó để có được tình cảm của Haruto, kiên trì suốt nhiều năm cũng không nhận lại được gì ngoài tổn thương.

hoonsuk | bác sĩ khoa cấp cứu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ