Chương 315: Cứu mạng, tôi đoạt vị hôn thê của nam chủ! 9

126 19 0
                                    

Edit by AShu ^_^.

__________________

Bảo bối của Tô Đường quá nhiều, đầy cả một ngăn kéo, nàng không thể mang đi toàn bộ, liền nghĩ chỉ cần mang mấy món thôi. Giờ này khắc này, trong tay nàng vừa lúc cầm một đại bảo bối màu hồng phấn, nghe được động tĩnh, vừa quay đầu lại, liền kinh hãi mà đại bảo bối liền như vậy mà rơi trên mặt đất.

Chỉ nghe loảng xoảng một tiếng, hai người lâm vào trầm mặc tĩnh mịch.

Thẩm Uyên cảm thấy chính mình cũng là người đã gặp qua sóng gió, nhưng hôm nay, cả đầu hắn liền trống rỗng, hắn ngơ ngẩn mà nhìn đồ vật màu hồng phấn kia rơi trên mặt đất, chờ đến khi hoàn hồn lại, hắn cũng không biết chính mình làm sao vậy, tự nhiên cầm cái ngoạn ý kia lên.

Thật lâu sau, vật đó bắt đầu vận chuyển, hắn lộ ra một nụ cười cổ quái.

"Sở thích của Trình thiếu, cũng thật...... Độc đáo a."

So với Thẩm Uyên, Tô Đường cũng ngốc luôn, nàng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ xuất hiện cảnh tượng đáng sợ như vậy, đáng sợ đến nỗi nàng hận không thể chết ngay lập tức.

Nàng mộc mặt, đầu óc đóng băng, hoàn toàn không biết đáp lại như thế nào, nhưng cố tình, hắn còn nói cái lời nói này, liền...... Cả người đều hít thở không thông.

"Tôi......" Tô Đường hỏng mất, nàng một tay đem đồ vật lấy trở về, nhét vào trong hành lý, cả người đều ngốc, "Làm sao vậy, Thẩm tổng còn kỳ thị?"

Thẩm Uyên sao có thể kỳ thị, hắn thật cao hứng, cả người đều phấn khởi.

Hắn nguyên bản còn lo lắng tiểu thiếu gia chỉ thích nữ hài tử, rốt cuộc thì lúc trước 'cậu' kết giao với những nữ sinh đó, không nghĩ tới, hắn thật là không nghĩ tới 'cậu' sau lưng cư nhiên...... đáng yêu như vậy, nếu sớm biết như thế, hắn tội gì nhẫn nhịn đến bây giờ?

"Không kỳ thị, tôi chỉ là tò mò." Tầm mắt như có như không đảo qua những món đồ vật đó trong ngăn tủ, "Vị hôn thê kia của tôi có biết sở thích của cậu không?"

Tô Đường, "Nữ hài tử đáng yêu như Tiểu Kiều Kiều, tôi sao có thể gạt cô ấy."

Thẩm Uyên nhướng mày, cười nhạo nói: "Tâm cậu cũng thật lớn a."

Tô Đường không nghĩ muốn nói chuyện, nói nhiều sai nhiều, dù sao bí mật lớn nhất đã bị phát hiện, còn lại cũng chỉ còn một ít áo quần, nàng lung tung lấy mấy lọ gội đầu, liền ý bảo có thể đi rồi.

Thẩm Uyên nhìn tủ quần áo vẫn tràn đầy như cũ, ánh mắt đen nhánh không có gì gợn sóng, "Liền mang chỉ có mấy bộ thôi sao?"

Tủ quần áo quần áo còn lưu lại nơi này, 'cậu' chắc chắn mình có thể đồng ý thả 'cậu' trở về sao?

A, hão huyền.

Tô Đường không nghĩ nhiều, thuần túy là lười mang nhiều đồ, "Về nước tôi có thể mua thêm. Hay là nói, Thẩm tổng ngay cả cơ hội dạo phố đều không cho tôi?"

Thẩm Uyên cười, "Sao lại không được, Trình thiếu lâu như vậy không về nước, tôi còn có thể bồi cậu đi dạo."

Tô Đường sách một tiếng, "Vậy thôi quên đi, tôi đây không dám đi cùng Thẩm tổng, một tiểu đáng thương chỉ có tiền lương hai ngàn năm, tôi chỉ cần mua mấy bộ đồ bình thường thôi."

🍑[EDIT] Quyển 2: Xuyên nhanh: Cứu mạng, tất cả nam chủ đều hắc hóa!🍑Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ