Chương 10: Thi đấu

47 4 0
                                    


Chương 10:

Quả là âm hồn không tan.

Tạ Kha đi cũng không được, không đi cũng không được.

Một vị chưởng môn và một vị phong chủ đều ở phía sau hắn, nếu hắn đột nhiên rời đi, hẳn là có vấn đề.

Bị tiểu bối bức thành như vậy, trong lòng hắn tự giễu vài câu.

Cũng may ở đây có rất nhiều người đến, Thẩm Vân Cố chắc sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ đâu.

Tạ Kha đang nghĩ, tự nhiên có người chọc vai hắn.

Hắn nghiêng đầu, là một đám tiểu đệ đến tên cũng lười nhớ của hắn.

Nhưng cái tên đang nhảy nhót trước mặt hắn, Tạ Kha không nhớ tên cũng khó.

Cái tên đang nhảy nhiệt tình nhất, tên là Quý Minh.

Quý Minh vẻ mặt mờ ám, tới gần Tạ Kha nói: "Lão đại, ta nghe nói, có người hôm qua thấy Quỳnh Sơ đi lại trước của phòng ngươi rất nhiều lần. Nghe nói vị Quỳnh cô nương đó rất giỏi ở phương diện này, lão đại, tư vị tối qua thế nào?"

Tạ Kha không muốn nhớ đến chuyện tối qua một chút nào.

Hắn lạnh mặt: "Câm miệng!"

Quý Minh kêu lên thất thanh: "Lão đại! Ngươi đừng như vậy!"

Tạ Kha ngại phiền, nhưng rất nhanh, một thứ khác đã thu hút sự chú ý của hắn.

Đám người bỗng xôn xao, thanh âm vụn vặt truyền đến, ở giữa bỗng vang lên tiếng kêu thất thanh của các nữ tu.

Chân trời xuất hiện một đám người, cưỡi hạc mà đến, gió thổi hoa đào thành từng chùm rơi trên mặt đất.

Có người nhảy từ trên lưng hạc xuống, Tuyết y cuốn cuốn lên cánh hoa đào, dáng người thẳng tắp, bội kiếm treo bên hông.

Tóc y den dài như thác nước, được cố định bởi ngọc quan trắng tinh. Ánh mặt trời chiếu đến cũng chẳng thể làm giảm đi sự lạnh lẽo giữa đôi mày của y.

Thẩm Vân Cố.

Trọng Viêm đạo nhân đánh giá Thẩm Vân Cố rất cao, trên cơ bản đều coi hắn như đệ tử thân truyền của mình. Y đi lên một bước, cười nói: "Huyền Vi, ngươi đến rồi à?"

Thẩm Vân Cố nói: "Trọng Viêm sư thúc."

Phía sau Thẩm Vân Cố có rất nhiều đệ tử, ngoài những đệ tử dưới trướng chưởng môn, Tạ Kha còn thấy Giới Tuệ, Quỳnh Yến, và người của các tông môn khác.

Một vị nữ trưởng lão Tố Nữ tông bước về phía trước một bước, trong mắt chứa đựng sự tán thưởng, không hề keo kiệt mà khen Thẩm Vân Cố: "Huyền Vi không hổ là người đứng đầu Tu chân giới, phong tư bực này, mấy trăm năm qua ta vẫn chưa hề gặp qua."

Xích Dương chưởng môn không che giấu nổi sự đắc ý trên mặt, giả bộ khiêm tốn nói: "Dao Quang đạo hữu quá khen."

Dao Quang nói: "Ta đã sớm muốn chiêm ngưỡng kiếm pháp của Xích Dương cung, mong Xích Dương chưởng môn hôm nay sẽ khiến ta mở rộng tầm mắt."

[Edit] Ngày ngày đêm đêm tìm kiếm ma tôn - Thiếp Tại Sơn DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ