Chương 97: "Cậu ấy còn trẻ."

2.8K 330 56
                                    

Chương 97: "Cậu ấy còn trẻ."

Edit: jena

Đối với thỉnh cầu của Tống Bạch, Tư Thần siết lấy tay lái, rơi vào trầm tư: "Có lẽ là chỗ ngồi không đủ đâu thưa thầy."

Tống Bạch mỉm cười: "Không sao, thầy có thể đứng trên động cơ phía sau, hoặc là đuổi Trần Chấp Chu xuống cũng được."

Tư Thần nhặt được xe motor này ở trong không gian gấp khúc.

Tư Thần cộng thêm Trường Sinh Uyên nặng 200kg, sau lưng có số 9 cõng thêm cái đuôi rắn thì thế nào cũng phải hơn 300kg.

Xe motor nhỏ dù có chở đến 1 tấn vẫn không xi nhê, có thể nói là chế tạo rất hoàn mỹ.

Nhưng nếu thêm một Bạch Đế nữa thì khó nói.

Lý do chủ yếu là cậu vừa nghe một tin gây sốc "số 13 tên là Bạch Đế", cậu hoài nghi sợ Bạch Đế tâm tình không tốt muốn giết người diệt khẩu.

Đối mặt với Khoa Phụ, cậu còn có thể trốn trong phòng.

Đối mặt với Bạch Đế, chỉ sợ rằng chỉ có thể trốn chui trốn nhủi trong không gian gấp khúc.

Trên thực tế, quả thật có những người quá sợ hãi Bạch Đế nên đã trốn trong không gian gấp khúc mấy chục năm.

Khi Bạch Đế tới gần Tư Thần, cậu cảm thấy choáng váng, có chút giống say rượu, thân thể cũng mềm tựa bông, không còn sức lực.

Đây cũng là lý do mà cậu sợ hãi Tống Bạch.

Càng không biết thì sẽ càng dễ nảy sinh nỗi sợ hãi.

Tư Thần: "Thưa thầy, ba người ngồi trên một xe hình như có chút chật chội?"

Tống Bạch: "Đúng vậy, cho nên đuổi Trần Chấp Chu xuống đi, thằng bé đúng là chiếm diện tích quá."

Số 9: "..."

Không khí rơi vào một mảnh quỷ dị.

Số 9 kề tai nói nhỏ với Tư Thần: "Trên người ông ta có hương vị của số 13."

Số 9 dùng từ rất chuẩn xác.

Với Tư Thần là hương vị đánh dấu; Tống Bạch là có hương vị. Người trước là Omega lần đầu tiên tới kỳ động dục nên phải cưỡng chế đánh dấu; người sau là Alpha ra ngoài xã giao, trên người nồng nặc tin tức tố của Omgega nhà mình.

Trường Sinh Uyên tắm nắng trên đầu Tư Thần cũng lén lút bò vào trong cổ áo cậu.

Tư Thần căng da đầu ra trả lời: "Trần Chấp Chu bị thương."

Tống Bạch dừng một chút: "Thầy cũng bị thương."

Khi Tống Bạch nói câu này trông vẫn rất cà lơ phất phơ, nhìn qua như diễn kịch.

Nhưng ông bị thương thật.

Tống Bạch giơ cây dù đen lên, đây là vật phẩm chiều cao, chất liệu làm từ da Trường Sinh Uyên, có tác dụng hấp thụ ô nhiễm.

Tư Thần rất muốn từ chối, nhưng Tống Bạch đã đạp một chân lên phía sau.

Bánh xe sau lún sâu xuống đất, từ từ xì hơi.

[ĐM/HOÀN/Phần 1] Cao Duy Nhập Xâm - Thất LưuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ