Xếp bàn

1.2K 85 9
                                    

Bản gốc: 

https://archiveofourown.org/works/40435488/chapters/101295213?view_adult=true

-----------------------

Trí nhớ là một thứ buồn cười, phải không?

Nó khiến chúng ta nhớ lại những khoảnh khắc bất ngờ nhất trong những tình huống ít ngờ tới nhất, ngay bây giờ điều Kinn muốn ghi nhớ là mọi bài học mà cha hắn đã dạy cho họ khi còn nhỏ: chiến đấu, chiến lược, sự hối hả của các công việc kinh doanh khác nhau mà Chính gia có, ai là sếp, đối tác hoặc người mà hắn sẽ phải đối phó khi hắn có thể đảm nhiệm, cách phản ứng và kiểm soát các tình huống căng thẳng, hắn ước hắn có thể nhớ cách trở thành một nhà lãnh đạo tốt, tuy nhiên điều duy nhất những thứ hắn có thể nhớ là mùi hương nhẹ nhàng của Porsche, hơi ấm của làn da dưới bàn tay em, mái tóc Porsche cọ vào ngực hắn khi Kinn ngủ, tiếng em cười lớn, cách đôi mắt em lấp lánh trong những đêm cạnh hồ bơi.

Sự đau nhói khi chứng kiến ​​Porsche lại một lần nữa bỏ đi theo người khác.

Sức nóng của cơn thịnh nộ và sự phản bội tràn ngập trong huyết quản khi hắn nhận ra rằng một lần nữa Porsche đã không tin tưởng hắn, Kinn, người đã đặt trái tim mình dưới chân em từ lâu.

Và cảm giác đồng cảm, xót xa không thể giải thích được khi nhìn thấy Pete trên giường bệnh với một viên đạn trong lồng ngực.

"Em ấy như thế nào?" Kinn nhẹ giọng hỏi anh trai, Tankhun đã không ra khỏi phòng kể từ khi Pete được đưa đến ba ngày trước.

"Các bác sĩ nói rằng phải mất vài giờ trước khi em ấy tỉnh dậy." Bằng giọng nói giống như Kinn đã sử dụng, "Viên đạn đã không trúng bất kỳ cơ quan quan trọng nào và em ấy sẽ sớm bình phục hoàn toàn", anh ấy nghiêm nghị tuyên bố, ánh nhìn cay đắng họ chia sẻ sau khi nói nhiều điều, nhưng một trong số đó là câu hỏi mà mọi người đã đặt ra khi Pete được tìm thấy. Đó là một tai nạn hay hoàn toàn là cố ý?

"Tao rất mừng," Kinn thở dài trước khi ngồi vào chiếc ghế cạnh anh trai mình và gần giường hơn.

Những cuộc nói chuyện ngắn ngủi và im lặng là điều thường xuyên xảy ra đối với Kinn trong vài ngày gần đây, mọi người đều như bước đi trên vỏ trứng xung quanh hắn, sợ đánh thức cơn thịnh nộ hoặc tệ hơn nữa là nỗi buồn có thể nhìn thấy trên khuôn mặt hắn.

"Quá đủ với tất cả những điều này!" Giọng Tankhun vang lên bên cạnh Kinn, khiến hắn giật mình. "Porsche đã vượt qua ranh giới ở đây, nó đã bắn Pete! Cái gì trên thế giới này xuyên qua đầu nó vậy?!" Giọng anh ấy to hơn khi anh ấy đi đến, cố gắng hét lên tên của người vệ sĩ cũ của mình.

Kinn nhìn anh đầy hoảng sợ, vì anh đã cho hắn cái tin mà hắn không nghe thấy ai khác nhắc đến Porsche, nhất là sau những gì mà người của hắn đã nhìn thấy vào ngày hôm đó, khi họ đến ngay trước khi thấy Porsche và Vegas chạy đến chiếc xe máy của cậu ta.

Porsche đã bắn Pete.

Pete, bạn của em ấy, Pete, người đã không hề nao núng khi bước vào hang sói để cứu em ấy, Pete, người chỉ mới rời xa Chính gia được bốn tháng vì hạnh phúc...

[KinnPete] Những kẻ ngốc nghếchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ