#8

372 36 3
                                    

/Rầm/

"Ặc...Mày điên à!?"

Keiji dồn Kokonoi vào tường một cách mạnh bạo khiến mọi người còn lại trong phòng ngỡ ngàng.

/Bốp/
chưa kịp để ai phản ứng lại thì nó nhanh tay bồi thêm một cú đấm vào giữa bụng hắn khiến hắn ngã sõng soài.

"Hự...con điên này..."

Kokonoi nhăn mặt rên rỉ, đau đớn ôm bụng đứng lên. Đang yên đang lành thì lại bị đánh, Kokonoi không khỏi tức giận muốn lao lên đánh trả, mặc dù hắn biết đánh không lại. Nhưng chưa kịp làm gì thì bị Inui giữ lại.

"Koko! Bình tĩnh lại"

"Inupee!! Thả tao ra! Tao phải cho con chó đó một bài học!"

Trong khi Inui khó khăn trấn tĩnh Kokonoi, nó chẳng mảy may quan tâm, chỉ lạnh giọng hỏi:

"Mày biết con nhỏ đó?"

"Ừ đó!! Rồi sao? Mày làm vậy là có ý gì!?" Kokonoi gầm gè.

"Tao không muốn mày qua lại với con nhỏ đó..."

"Gì!? Làm đéo gì có quyền xen vào các mối quan hệ của tao!"

"Tao không cần biết!" Nó lạnh lùng nói, sau đó quay lưng bỏ đi, để lại Kokonoi tức giận vùng vẫy khỏi vòng tay Inui cùng sự ngỡ ngàng đến từ mọi người trong phòng.

"Koko! Bình tĩnh lại, việc này đến tai boss là không hay đâu!"

"Kệ! Thả tao ra để tao cho con nhỏ đó một trận!"

...

"Hừ...bực cả mình!"

Keiji bực bội đá mạnh chiếc lon dưới đất, vừa đi vừa lầm bầm khó chịu.

"Có chuyện gì? Mày gọi tao ra đây chỉ để dọn hộ cái đống này à?"

Koharu mắt cá chết nhìn Keiji, nãy giờ không biết nó đã giận cá chém thớt bao nhiêu lần rồi, chỉ biết khi cô đến đây thì con nhỏ này đã càn quét cả một băng đảng bất lương nhỏ; mấy người đó bị đánh cho không ra hình ra dạng, máu me be bét, nằm rải rác khắp một con hẻm, có người tay còn bị vặn gãy lặt lìa...

"Không có, chỉ là bực mình chút chuyện cỏn con thôi..."

Nó ngồi phịch xuống đất, cởi chiếc áo dính đầy máu ra để qua một bên. Mở lon nước ngọt ra, nó vừa uống vừa hỏi:

"Mà...mày đã có thêm thông tin gì về 'Lục Tinh' chưa?"

"Chưa..." Koharu khẽ rít một hơi thuốc dài rồi thở ra, mắt cô mơ hồ nhìn theo làn khói mà nói. "Tất cả thông tin gần đây nhất tao thu thập được chỉ dừng lại ở việc đứa con gái nuôi của ông ta hiện đang sinh sống tại Nhật Bản thôi..."

Cô lười biếng vươn vai một cái, dập điếu thuốc sau đó đứng dậy lấy trong balo ra một bộ quần áo mới đưa cho Keiji. Nó vui vẻ nhận lấy rồi mặc vào.

"Thật...mà không hiểu sao tao lại giúp mày tìm kiếm cái động tội phạm ấy nhỉ?" Cô thở dài.

"Ha ha...thôi nào~chẳng phải mày cũng có thù hằn khá sâu với cái tổ chức đó sao? Ôi chao! Đừng nói là mày quên vụ '1701' rồi nha~"

[Tokyo Revengers] Lệ ĐỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ