"Cái gì!? Không thấy đâu nữa là sao?"
Kazutora sững sờ, vội đẩy Koharu sang một bên và nhìn cào bên trong xe. Đúng là không thấy người đâu cả. Cửa sổ xe thì mở toang, chắc do Koharu chủ quan nghĩ nó không thể tỉnh nhanh như vậy được nên không khóa cửa.
Kazutora túm cổ áo Koharu, hét vào mặt cô:
"Cô điên rồi!! Sao lại để cô ta trốn hả!? Thả ả ra đồng nghĩa với việc cô vừa thả một con quỷ ra ngoài xã hội đấy!!"
"Tôi cũng đâu có muốn như thế! Liều thuốc tôi tiêm cho cô ấy đủ để một con gấu ngủ cả ngày đấy, làm sao có chuyện tỉnh lại nhanh thế được!!!" Koharu cũng tức giận gào lên, gạt tay Kazutora ra.
"Cô nói thế mà nghe được à!? Để cảnh sát bắt gặp là cả tôi với cô đều gặp rắc rối to đấy!"
"Im đi con hổ chết tiệt! Lo mà đi tìm đi, chắc nó chưa chạy được xa đâu!"
Hai người cãi nhau nảy lửa trong con hẻm, không để ý có một bóng người đang từ từ tiến lại gần.
/Cạch/
Nòng súng lạnh lẽo kề vào gáy Kazutora từ đằng sau. Tiếng cười khúc khích vang lên lanh lảnh, như đánh thẳng vào nỗi bất an trong lòng người kia, nói thì thầm:
"Suỵt...im lặng nào, quay lại là tao bắn đấy ~"
"C-cô là..."
"Keiji!!" Koharu cao giọng, trên mặt hiện rõ vẻ sững sờ "Sao mày-"
/ĐOÀNG/
Keiji nổ súng, viên đạn sượt qua tai Kazutora và để lại trên má Koharu một vết cắt mảnh.
"...tao đã bảo là yên lặng cơ mà."
Kazutora sợ đến run người, dẫu biết vừa rồi chỉ là bắn cảnh cáo, nhưng nếu anh nghiêng đầu muộn một chút tôi thì chắc hẳn đầu anh sẽ bị đục một lỗ. Họng súng nóng bỏng vẫn tiếp tục kề sát vào gáy anh khiến anh đau đớn. Koharu thì bình tĩnh hơn Kazutora nhiều, cô nhăn mày quệt vết máu trên mặt đi, nói:
"Ha...vẫn ngang ngược như ngày nào, khẩu súng đó là của tao phải không?"
"Phải, Colt M1911, khá dài và nặng, tiếng nổ và độ giật cũng khá mạnh....tao ngạc nhiên là một người vốn kín đáo và nhanh nhạy như mày lại mang theo con hàng nặng đô này đấy..."
"Để hắn ta đi đi..." Koharu cười khổ, hất đầu về phía Kazutora đang bị cưỡng chế. "Hắn không liên quan đến việc này."
Nó giả bộ ngạc nhiên, túm tóc Kazutora và dí súng vào má anh: "Sao lại không liên quan? Tao tưởng bọn mày cùng một giuộc cơ mà"
"Nghe lời đi, đừng có bướng" Koharu đanh giọng, tiến lại gần bọn họ hơn một bước.
"Tch..."
Nó tặc lưỡi không hài lòng, thu súng lại rồi đẩy ngã Kazutora về phía trước. Anh lảo đảo một hồi rồi vội lùi ra sau lưng Koharu, nhìn Keiji với vẻ cảnh giác xen lẫn sợ hãi. Gáy anh nhức buốt và rát vô cùng, mảng da tiếp xúc nòng súng để lại một vết bỏng nhỏ.
"Ổn không, hổ con?" Cô nhìn Kazutora qua khóe mắt, hạ giọng nói nhỏ "việc mày ở đây xong rồi, con lại ở đây tao lo nốt cho."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers] Lệ Đỏ
Fanfiction"Ô kìa...cái gì đang lăn trên mặt mày kìa..." "Những giọt nước đỏ tươi chảy ra từ trong người mày mới đẹp làm sao..." "Cả con ngươi của mày nữa...chúng sẽ ra sao nếu tao đem ngâm trong giấm nhỉ..." "Mày khóc sao? Ôi chao...