Ngoại truyện 1: Trước đêm Giáng Sinh

223 24 17
                                    


Chương này nói về quá khứ của Keiji, năm đầu tiên kể từ khi ả được Sakira nhặt về.

-----------------------------------------

Giáng Sinh, một ngày đại lễ bắt nguồn từ văn hóa phương Tây, sau này cũng phổ biến ở Châu Á . Vào ngày này, ở Tokyo người ta thường ta hưởng ứng bằng cách kéo nhau chật kín ngoài đường, treo đầy những vòng nguyệt quế, truy băng và cây thông giáng sinh ở các nơi dễ thấy như trung tâm thương mại hay các hàng quán khiến cho bậu không khí có phần sôi nổi và có vẻ đặc biệt hơn đối với một ngày lễ vốn chẳng quan trọng lắm tại các nước Đông Á.

Hòa theo bầu không khí Giáng Sinh, nhà thổ nơi Keiji ở cũng trang trí nhân dịp lễ lớn. Ông chủ, người vốn thích màu mè, chi hẳn một món tiền lớn để tậu một cây thông to tổ bố, ruy băng và đồ ngủ cosplay sexy cho mấy cô gái làm việc ở đây mặc. 

Năm nào cũng vậy, cả những dịp lễ khác trong năm nữa, Keiji đã sớm quen với cái kiểu làm lố đó của ông chủ rồi nên cũng không lấy làm lạ. Dẫu sao đây cũng là nhà thổ lớn nhất nhì cái khu phố đèn đỏ này nên khoa trương một chút cũng không sao.

"Trời ơi! Cún nhỏ! Sao hôm nay con không ăn diện gì hết vậy? Nay là Giáng Sinh đó"

Người vừa gọi Keiji là 'cún' không ai khác ngoài ông chủ, ông đã ngay lập tức thốt lên bằng cái giọng không thể tin được khi chỉ vừa thấy mặt nó. Ở đây mọi người thường gọi nó là 'cún' bởi vì nó có hai cái răng nanh giống chó, Keiji cũng không phản đối gì nên họ cứ gọi vậy luôn, nhiều khi mấy cô gái mới đến không biết tên nó mà chỉ quen miệng gọi 'cún'. 

"Đây! Đội cái này vào!" Ông ta hăm hở ụp vào đầu nó một cái cài tóc có gắn sừng tuần lộc  "lễ lớn mà, cưng phải lồng lộn lên!"

"Dễ thương lắm, cưng cứ để thế này cả này cho chế" Ông ta nói, hất tóc một cách sang chảnh rồi ngúng nguẩy bỏ đi, để lại nó ngơ ngác đứng giữa hành lang.

"Chà, dễ thương lắm đó, nhưng không hợp với nhóc chút nào" Một cô gái đi qua, xoa đầu nó.

Nó nhún vai, tiếp tục thực hiện các công việc thường ngày. Vào những ngày lễ kiểu này thì chẳng có mấy khách nên công việc cũng gọi là nhàn, các cô gái cũng rảnh rỗi mà kéo nhau đi đánh bài, một số thì đi chơi bên ngoài. Keiji cũng bị một nhóm các cô gái, trong đó có Naori và Sakira, kéo vào đánh bài chung.

"Ngũ linh"

Nó nói, bỏ bài trên tay xuống. Sakira và tất cả các cô gái ở đó trợn mắt, há hốc mồm nhìn xuống bài của nó. 2,3,4,5 và 6, tổng điểm vừa đủ 20, thắng tuyệt đối!

"Không thể nào!!" Naori gào lên, cầm bài của Keiji lên với vẻ kinh ngạc "Sao nhóc thắng được nhiều thế!? Có gian lận không đó!?"

"Chịu, chị là người chia bài mà"

"Chắc chắn nhóc phải là người có kinh nghiệm lâu năm, hoặc là tổ độ chứ không thể nào thắng liên tiếp như thế được!" Một cô gái nói với vẻ ấm ức, vừa lấy tiền từ trong ví đưa cho Keiji.

"...chán thật, tính dụ nó thua để bóp lưng cho mình thế mà..."

"Thôi né! Không cho cái cún chơi nữa! Ai đời chơi 7 ván thì hết 3 ván ngũ linh với hai ván quá!" Một cô gái khác khoát tay nói, cắn răng đưa tiền.

[Tokyo Revengers] Lệ ĐỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ