#11

340 31 8
                                    

---Trước ngày quyết chiến---

Nó bước đi thong thả trên phố, miệng ngâm nga giai điệu nào đó không rõ lời. Nó dừng lại ở một tiệm cafe nhỏ xinh xắn được trang trí theo lối cổ điển đang khá vắng, nhìn ngó một hồi rồi vui vẻ đẩy cửa bước vào.

"A! Chú Kai, chào bác!"
Nó toe toét cười, vẫy vẫy tay tỏ ý chào với ông chủ (kiêm luôn pha chế của quán) vừa đi tới ngồi xuống ngay chiếc bàn gần đó.

"Ờ...đến chơi hả? Hay tìm Haru?" Ông chủ quán hời hợt đáp lại.

"Cả hai~ cho cháu một ly viennese coffee nhiều choco như cũ nha."

"Rồi, đợi xíu." Chú Kai gật đầu rồi quay lưng lại bắt đầu làm, trước đó còn không quên đem ra một dĩa bánh quy vị ưa thích của nó để ăn trong lúc chờ.

"Ui, chú chu đáo ghê~" Nó vui vẻ bốc một nắm bánh thả vào miệnh nhai nhồm nhoàm.

Nó nhìn theo bóng lưng đang lúi húi pha cafe của ông chú già. Nằm trườn ra ghế sofa, săm soi người trước mặt một hồi, buột miệng nói:
"Ây...chú Kai, hổng ấy chú có nhận cháu làm sugar baby không? Dạo này cháu hơi kẹt tiền..."

/cốp!/

"A!"
Kai thẳng tay gõ mạnh vào đầu nó bằng cái menu đang sẵn trên tay, khiến nó đau đớn ngồi bật dậy ôm đầu xuýt xoa:

"Đồ độc ác! Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả...chả trách già đầu rồi mà chưa có vợ!" nó kêu lên ai oán.

Ông đặt ly cà phê xuống rồi ngồi xuống ngay đối diện, mặc cho nó có lườm lẹo cả mắt nhưng ông vẫn bình thản lấy luôn cốc cà phê của nó mà uống, nói:

"...ta mới 32 thôi, chưa đến mức già như nhóc nói đâu... mà đừng có nằm vật vã ra đây đuổi khách...thứ nhóc cần ở trong kho, lát Haru có đến thì đưa cái này bảo nó mở cho, ta không tin tưởng để mi một mình xuống hầm được." Kai thở dài, ném cho nó một chiếc chìa khoá.

"Xì...ông chú chả tin cháu gì cả...Mà trả cháu cốc cà phê, của cháu mà!"

Nó giằng lại cốc nước, hờn dỗi quay đi, không quên đem chìa khoá nhét vào túi rồi tu một mạch hết cốc cà phê, ăn nốt đĩa bánh rồi bật dậy đi thẳng.

"Ê nhóc, trả tiền!"

"Không! Chú cũng uống của cháu mà, không thì chú cứ trừ thẳng vào lương của Haru ấy. Giờ cháu đến kho đây, đợi Haru lâu lắm."
Nói xong, nó chạy thẳng ra khỏi quán,  đi mất dạng.

"Haizz....nhóc con ngang ngược."

Kai lắc đầu cười khổ, tiếp tục quay lại làm việc.

Đúng lúc có hai khách mới bước vào. Là một cô bé tóc vàng và một cậu thanh niên. Hai người này bước tới gọi món.

"Chiyo, em chọn món trước đi." cậu trai hỏi cô gái.

"Em không muốn ăn đâu Takashi, cứ nghĩ đến Kei em lại lo anh ạ..." Chiyo mắt rưng rưng, giọng buồn bã nói.

"Thôi nào, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi...ở đây có món bánh Mikey thích lắm, anh nghĩ nên mua về an ủi cậu ta một chút." Mitsuya xoa đầu Chiyo an ủi sau đó quay qua Kai: "Anh cho bọn em hai bánh dâu, một bánh tart trứng và bốn cái mousse táo nữa."

[Tokyo Revengers] Lệ ĐỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ