Lười vãi...😔
----------------------------------------"Tch- tốt nhất là mày nên nằm im đấy đi; tình hình đã đủ căng thẳng rồi, đéo cần cái mặt chó của mày góp vui đâu..."
Keiji lạnh lùng nhìn Baji đang nằm co quắp trên mặt đất, ngay dưới chân nó. Nó chân đá vào đầu hắn mấy phát, Baji ú ớ vài tiếng rồi lịm luôn.
"..."
Mọi người có mặt tại đó hầu như rơi vào khoảng lặng sau loạt hành động của nó, bọn họ dạt hết ra tạo nên một khoảng trống khá lớn lấy nó và 'cái xác' của Baji làm trung tâm.
"Ài...chán chết, chưa làm gì mà đã thua hả? Nhục thế."
Keiji cười nhạt; đặt một chân lên đầu của Baji đang bất tỉnh dưới đất, di mạnh. Mấy cú đá hồi nãy của nó xem ra cũng chỉ làm hắn chảy chút ít máu.
"Cô làm cái gì thế hả!?"
Chiyo tức giận gào lên, lao tới xô nó ngã sang một bên rồi đỡ lấy Baji.
"Kei...Kei...anh có sao không!?"
Con nhỏ ôm lấy Baji, không ngừng lay gọi hắn. Nước mắt không biết từ lúc nào đã giàn rụa trên gương mặt cô bé.Máu của Baji bây giờ đã loang thành một vũng trên mặt đất, đã vậy Chiyo còn không ngừng lay gã khiến vết thương càng thêm hở và chảy nhiều máu hơn.
Keiji chẳng quan tâm, thứ nó để ý duy nhât lúc này là con khốn Chiyo dám động vào nó.
"Chà...xem ra mày vẫn không biết điều nhỉ..."
Nó nhặt con dao của Baji lên rồi thẳng tay đâm vào bả vai Chiyo.
"ÁAAA!!!"
Chiyo hét lên đau đớn, cô buông Baji ra và ôm lấy một bên vai đẫm máu.
Nó rút con dao ra, miệng vết thương hở lại càng chảy nhiều máu hơn. Giờ đây máu của Chiyo đã thấm đẫm một mảng áo ở bả vai.
"Cô...cô...." Cô nghiến răng, nước mắt chảy dài nhìn Keiji đầy uất ức.
"Hm~ máu của mày có vị ngon đấy~" Nó cười khúc khích, lè lưỡi liếm dọc con dao dính đầy máu.
Ngay lúc đấy, nó nhẹ nghiêng đầu sang một bên. Thành công tránh được một cú đấm của Smiley trong gang tấc.
"Chà! Khá đấy, xem cô còn trụ nổi bao lâu nữa!" Smiley nghiến răng, miệng anh ta vẫn cười, một nụ cười gượng gạo, gân xanh đã nổi đầy trên trán anh ta. Anh bẻ khớp ngón tay, lao vào sáp lá cà với nó.
"Cô sẽ phải trả giá vì những gì cô đã làm với em ấy!"
Takemichi ôm lấy Chiyo, con nhóc mặt mũi tái nhợt, mồ hôi lạnh túa đầy trán. Mê man sắp ngất đến nơi mà vẫn còn cố gọi tên Baji.
Mikey đứng chết lặng. Lần lượt chứng kiến những người thân yêu bị tổn thương, cảm giác như trái tim đang bị ai đó cầm dao cứa vào vậy. Bóng tối trong mắt hắn càng thêm sâu; hắn đứng đó, gương mặt vô hồn, ánh mắt xoáy sâu vào khoảng không trước mặt.
"Mikey..."
Kazutora nói, lảo đảo đứng dậy đối mặt với Mikey; cậu nở một nụ cười man dại, gầm gừ đe doạ:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers] Lệ Đỏ
Fanfiction"Ô kìa...cái gì đang lăn trên mặt mày kìa..." "Những giọt nước đỏ tươi chảy ra từ trong người mày mới đẹp làm sao..." "Cả con ngươi của mày nữa...chúng sẽ ra sao nếu tao đem ngâm trong giấm nhỉ..." "Mày khóc sao? Ôi chao...