"Giờ làm gì với cái này giờ?"
Nó giơ chân đạp đạp vào người thiếu niên tóc vàng đang nằm bất tỉnh nhân sự dưới đất, trong lòng không khỏi muốn lấy dao lụi cho mấy phát, chỉ độc nhìn thấy kí hiệu của Toman trên áo người này khiến nó cảm thấy chán ghét rồi.
"Tùy mày thôi, mà tốt nhất là đem quẳng đại ở đâu đó đi. Tao biết mày định xiên nó đấy." Hanma tay cầm thuốc đưa lên miệng mà cằn nhằn.
"Xì~"
Nó phụng phịu không can tâm. Nhưng sau cùng vẫn phải nhờ người trong băng vác đi hộ. Nhìn nhỏ vậy mà nặng phết, cần tận tới hai người khiêng.
Baji ngay sau đó cũng rời đi. Lúc đi ngang qua nó, cả hai vô tình chạm mắt nhau vài giây. Ánh mắt gã dành cho nó chứa đầy sự chán ghét nhưng len lỏi trong đó lại có chút lo lắng(?). Nó cũng không vừa mà lừ mắt lại, sẵn trong tay vỏ thanh chocolate lúc nãy, nó vo tròn rồi đáp lên đầu gã ta.
"Plè..." nó le lưỡi châm chọc khi gã ngoái lại nhìn.
Hai đứa lần nữa trao dổi ánh mắt 'thân thương' kèm ngón giữa cho nhau, sau cùng vẫn là Baji đùng đùng bỏ đi về.
"Trẻ con..." Kazutora từ khi nào đã đứng bên cạnh nói.
"Nói gì đó?"
Nó ngay lập tức chú ý đến anh bạn này, giờ nhìn gần mới thấy hắn cũng đẹp trai phết. Da mịn, tóc hơi kì nhưng hợp gu nó, cơ thể rắn chắc...
Nó cứ thế nhìn chăm chăm Kazutora, cho đến khi hắn không chịu được mà hỏi:
"Mặt tôi có dính gì sao?"
"Có..." Sự đẹp trai.
"Ở đâu?" Gã hoang mang sờ quanh mặt.
Nó đưa tay khẽ chạm vào một bên má Kazutora, ghé sát mặt tới gần rồi liếm nhẹ một bên khóe môi hắn. Xong xuôi, nó rời ra rồi ngắm nhìn thành phẩm của mình. Không hiểu sao nhưng nó cứ có cảm giác đạt được thành tựu gì đó khi thấy mặt Kazutora đỏ bừng lên.
"Cô...cô...vừa làm gì?" Hắn lắp bắp.
Híp mắt thích thú, nó thản nhiên liếm môi như chưa có chuyện gì mà nói:
"Có vụn bánh dính ở đó, giờ sạch rồi đó."
"Có sao? Hồi nãy tôi không ăn gì cả mà?" Kazutora nghi ngờ nhìn con người trước mặt, nếu có sao nãy giờ không ai nhắc.
"Có đó, chắc nãy anh bận chú tâm vào lũ kia nên không để ý thôi."
"Thật?"
"Ừ!" Xạo đó, thực tế là chả có vụn bánh nào ở đây cả. Nó chỉ nhân cơ hội ăn đậu hũ Kazutora một ít thôi, ai mà ngờ cậu chàng có phản ứng thú vị đến thế đâu. Nghĩ đến đó thì cái bản năng của một trap thủ trong nó lại trỗi dậy, định trêu thêm thì Hanma từ đâu đi đến xách cổ áo cô lên.
Gã khó chịu nãy giờ rồi, từ lúc nó ghé sát mặt Kazutora cơ nhưng không hiểu tại sao.
"Thôi thôi, chào hỏi rồi cút về hộ tôi nhờ" gã gằn giọng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers] Lệ Đỏ
Fanfiction"Ô kìa...cái gì đang lăn trên mặt mày kìa..." "Những giọt nước đỏ tươi chảy ra từ trong người mày mới đẹp làm sao..." "Cả con ngươi của mày nữa...chúng sẽ ra sao nếu tao đem ngâm trong giấm nhỉ..." "Mày khóc sao? Ôi chao...