[ TAO BIẾT MÀ ]
- "Này Phan Hoàng" Bảo Hoàng thựng lại giữa câu nói của mình, lòng cảm thấy hơi khó chịu vì những 'cánh bướm cứ phất phơ loạn xạ trong đấy.
Phan Hoàng đã lau xong thanh Katana đầu tiên của bản thân, vừa cầm thanh thứ hai lên thì bị gọi nhưng vẫn thảnh thơi mà bắt đầu lau chùi.
- "Muốn gì cứ nói. Tao đang nghe đây." Phan Hoàng vẫn không ngẩn đầu lên nhìn người còn lại.
- " Tao...ừm tao muốn nói " Bảo Hoàng lấp vấp.
- "Chúng ta..." Phan Hoàng cắt ngang.
- "Bản thân..." Bảo Hoàng ngập ngừng.
Phan Hoàng cười nhẹ.
- " Tao đang nghe đây. Đừng cảm thấy bị xúc phạm vì tao không nhìn mày." Phan Hoàng bôi một lớp chất lên thanh Katana đang cầm.
- " Tao đang có tâm trạng để dọn dẹp, có gì cứ nói đi." Phan Hoàng dùng một chiếc khăn khác và vuốt ve, đánh bóng nó.
- "Mày biết rõ điều đó mà." Phan Hoàng cuối cùng cũng đặt thanh kiếm và nhìn lên gương mặt đang che giấu điều gì đó của Bảo Hoàng
Bị Phan Hoàng nhìn thẳng vào mặt, mắt gặp mắt không rời, Bảo Hoàng bối rối mà quay sang hướng khác.
- " Bảo Hoàng à, có gì thì nói đi, cứ ấp a ấp úng như gái mới lớn vậy."
Bảo Hoàng hít một hơi sâu và thở ra, cố hết sức để lấy bình tĩnh, chuẩn bị cho câu nói tiếp theo của bản thân. Nhưng khi mở miệng ra thì không một lời thành tiếng. Bảo Hoàng cau mày.
Phan Hoàng chỉ lắc đầu, thở dài.
- "Vậy để tao đoán. Chuyện này muốn nói liên quan tới chúng ta?"
Bảo Hoàng gật đầu.
- "Về công việc?"
Lắc đầu.
"Về Chicken Gang?"
Lắc đầu.
Phan Hoàng xoa cằm, suy nghĩ. - "Về cuộc sống?"
- "Có lẽ là vậy..." Bảo Hoàng đáp.
- "Thế à? Mày không muốn cả hai ở chung nữa? Muốn tao chuyển ra? Khoan. Nếu thế thì tao đã làm gì sai cơ chứ? Tao đã đắc tội với mày?" Đến lượt Phan Hoàng cau mày.
Bảo Hoàng vừa lắc đầu lia lại vừa lắc tay từ chối liên tục.
- "Không không! Mày tháng này không có đắc tội với tao. Với sao mà tao đuổi mày ra khỏi căn hộ chung được."
- "À vậy tao sai rồi à. Thế chuyện gì mà về cuộc sống của hai đứa?"
- "Cái này..." Bảo Hoàng lại lựng thựng.
- "Phan Hoàng...Tao...tao có ..."
- "Mày có? Có vợ sắp cưới? Có bạn gái? Có con?"
- "Không!"
- "Chứ có gì!?"
- "TAO CÓ TÌNH CẢM VỚI MÀY" Bảo Hoàng hét lên một tiếng lớn rồi lại quay sang chỗ khác, tránh nhìn thấy biểu hiện của Phan Hoàng.
Bỗng Bảo Hoàng nghe lại tiếng cười nhẹ quen thuộc.
- " Bảo Hoàng, đương nhiên là mày có tình cảm với tao rồi." Phan Hoàng thanh thản đáp lại.
- "Tự tin thái quá." Bảo Hoàng cau mày và lẩm bẩm.
- "Tao để ý từng món quà nhỏ mày tặng tao và từng giây phút mày bên cạnh tao. Tao chờ chúng mỗi ngày và đều nhận được trừ câu này của mày.
Phan Hoàng lại cười.
- "Khổ thật, mãi đến hôm nay mày mới nói. Sợ mày không thèm nói luôn. Bảo Hoàng, tao yêu mày lâu lắm rồi đấy." Phan Hoàng bung ra lời nói ngọt như mật ong và nhìn cách nó khiến mặt Bảo Hoàng ửng đỏ như đoá hoa hồng hoàng hôn.
Bảo Hoàng không nói gì, chỉ đứng yên đó mà nhìn sang góc phòng, mặt thì đỏ ửng.
Phan Hoàng đứng dậy, cầm cây kiếm của bản thân lên, cất lên kệ.
"Nào nào. Có đi công chuyện cho nhanh đi không muộn giờ, đường lại tắc bây giờ"
Bảo Hoàng vẫn im lặng.
- "Với tối nay tao rảnh. Mày muốn hẹn ở đâu?"
- "Sao mày biết?"
- "Ai rảnh mà tỏ tình khi không có ý định mời đi ăn tối chứ." Phan Hoàng nháy mắt đùa cợt.
Bảo Hoàng bị sốc lần hai do bị nói trúng tim đen.
- "Tao sẽ nấu. Không cần ra ngoài."
Phan Hoàng mỉm cười.
- "Sến quá đấy. Tao thích."
Cứ thế Phan Hoàng bước tới và hôn nhẹ lên má Bảo Hoàng một cái.
"Đây mới đúng." Bảo Hoàng khi này nâng cằm Phan Hoàng lên và áp sát môi của hai người lại. Một nụ hôn nhẹ nhàng và không hề mạnh bạo như ai đó nghĩ. Phan Hoàng chỉ cười rồi lướt đi ra ngưỡng cửa rồi dừng lại.
- " Lái xe cho cẩn thận đấy, đừng có nghĩ đến việc " ăn tôi " mà phóng như tên đấy. "
Thế rồi Phan Hoàng đi ra trước, để Bảo Hoàng đang load " ăn tôi " nghĩa đen hay thiếu dấu. Load xong thì Bảo Hoàng lon ton chạy theo sau.
- " Phan Hoàng, đợi tao với. "
----END----
-- Mới đầu tháng, tôi đã cho các cô ăn SE nhiều quá... Các cô kêu quá trời, hôm nay HE nhẹ nhàng, xoa dịu tâm hồn bị tổn thương 🤣
-- Cảm ơn vì 2k view, cảm ơn đã ủng hộ fic của tôi. Các cô cho xin một ⭐ và một cmt ý kiến ở dưới nha 🖤 非常感谢您 !!!
S E R E N A
BẠN ĐANG ĐỌC
[Shortfic] [ PHAN HOÀNG ] Đơn giản chỉ là Hoàng thôi !!
FanficChỉ là va nhầm vào nụ cười của ông hoàng chả mực Fen Huang thôi. U mê không lối thoát đối với CKG. 🆘 Làm ơn không mang đi đâu có sự hiện diện của CKG. 🆘 Tác giả: S E R E N A [ 玉海 ] Couple: CKG, YOUTUBE KHÁC x Phan Hoàng Dự kiến hoàn thành: 30 chư...