A. L. Dvořák: "Trở Về Nhà"

3.2K 214 15
                                    


"Trở Về Nhà" là một chương trong Bản giao hưởng số 9 "Từ Thế Giới Mới" của nhà soạn nhạc người Séc Antonín Dvořák. Ông viết tác phẩm này sau khi trở về quê hương từ chuyến thăm nước Mĩ. Thời bấy giờ, châu Mĩ thường được ví như "Tân Thế Giới".



Năm 1960.

Đại học Harvard, bang Massachusetts, Hoa Kì.

Cái nóng khô oải bao trùm lên cả đời sống học đường nơi đây, đến cái độ mà ngồi đếm ruồi bay bắt đầu có vẻ thú vị hơn là những học thuyết kinh tế của các phù thuỷ tài chính phố Wall hay là bài diễn văn sắp tới của tổng thống Hoa Kỳ. Khoảng 3 giờ chiều là chiếc cổ cồn trang nghiêm của các giáo sư bắt đầu rũ xuống vì nóng, mồ hôi hầm hập chảy ròng sau vạt áo chùng đồng phục của đám sinh viên. Các nam sinh lén lút để hở thêm vài cái khuy áo và tháo quách cà vạt ra, và tất cả bọn họ đều đồng ý rằng vì sao váy đồng phục của nữ sinh lại ngắn đi khi trời nóng còn khó giải thích hơn cả cơ học lượng tử.

Nhưng dù thời tiết có cố gắng vắt kiệt năng lượng con người ta cỡ nào đi nữa, Harvard không bao giờ ở trong trạng thái tĩnh, đặc biệt là khi chiều nay diễn ra trận đấu bóng đá kinh điển với kì phùng địch thủ là Đại học Yale - một trong những trận đấu được ngưỡng mộ và chờ mong nhất nền thể thao Hoa Kì. Sinh viên Harvard và Yale vốn làm "bằng hữu tốt" của nhau 364 ngày trong năm, lại trở thành địch thủ không đội trời chung trong một ngày duy nhất. Các cầu thủ áo xanh đội Yale Bulldog huênh hoang tuyên bố năm nay sẽ nghiền nát đội Harvard Crimson, cho đến khi họ bị những chàng trai áo đỏ bên Harvard đánh bại một cách ngoạn mục.

"Quân Anh hay quân Pháp thắng?"

"Quân Anh!"

Và thế là những sinh viên còn mắc kẹt trong các tiết học chiều ở Harvard reo ầm lên đắc thắng. "Quân Anh - Quân Pháp" vốn là một trò đùa cổ lỗ sĩ được bọn họ lưu truyền khá rộng rãi, dựa trên cuộc "Chiến tranh Trăm Năm" giữa Anh và Pháp thời Trung cổ. Sở dĩ so sánh vậy là bởi màu áo đỏ của đội Harvard giống màu giáp phục của quân Anh, còn màu áo xanh của đội Yale thì giống quân Pháp. Hai màu xanh - đỏ như nước với lửa, từ năm này qua năm khác tranh giành ngôi vị kẻ dẫn đầu.

"Cái gì thế này, Childe? Sao cậu lại ở đây?"

Cái người vừa được gọi là "Childe" tay chống đầu gối, thở hổn hển, quệt mồ hôi dưới cằm mà nhìn lên cậu bạn người Mỹ gốc Phi của mình. "Tôi ở đâu trong cái trường này mà chả được hả?"

"Không, ý tôi là vì sao một cầu thủ Harvard Crimson như cậu lại chui vào trong giảng đường vắng tanh thay vì đi ăn mừng chiến thắng với mọi người?" Nói đoạn, cậu ta ngừng lại một lúc khi tiếng đám sinh viên nghêu ngao hát "Ten thousands men of Harvard want victory today" văng vẳng vọng vào trong giảng đường.

"Tôi không thích." Childe thẳng thừng đáp. "Bọn họ bám lấy chúng tôi dai như đỉa, chật vật lắm tôi mới trốn ra được đây." Đôi mắt xanh của hắn quét một lượt qua giảng đường tối đèn và trống vắng. "Tôi lại bỏ lỡ mất lớp văn học rồi à?"

[TartaLi] Bản giao hưởng Mát-xcơ-va.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ