Chương 2

4.1K 373 4
                                    

Kỷ Khinh Chu được Đồ Đại Hữu mang tới một tiểu viện hẻo lánh.

Tiểu viện ở góc Đông Bắc hoàng cung, tuy rằng hẻo lánh nhưng được dọn dẹp sạch sẽ.

"Theo lý thuyết nội thị mới vào cung đều ở Nhạn Đình, có phẩm cấp cao hơn hoặc là hầu hạ các vị trong cung, mới có thể phân đến phòng riêng." Đồ Đại Hữu đem Kỷ Khinh Chu vào gian phòng ở phía tây tiểu viện, mở miệng nói: "Viện này tuy rằng nhỏ, trong cung xem như một chỗ có thể ngủ, bất quá...... toàn bộ người của Nội Thị Ti đều muốn tiến vào."

Không vì cái gì khác, toàn bộ nội thị trong cung, được độc chiếm một cái tiểu viện như vậy, chỉ có một người là Diêu tổng quản. Mà có thể chiếm một phòng trong tiểu viện này, cũng chỉ có đồ đệ hắn tín nhiệm nhất Đồ Đại Hữu.

"Sau này, ngươi ở phòng này, ta ở phòng đối diện." Đồ Đại Hữu chỉ chỉ căn phóng phía đông tiểu viện nói.

Kỷ Khinh Chu nghe vậy có chút kinh ngạc, không nghĩ tới ngày đầu tiến cung có thể nhận được đãi ngộ như vậy, cầm kịch bản vai ác có khác. Dựa theo tốc độ này, ngày thay thế Diêu tổng quản, dọn đến gian chính tiểu viện cũng không còn xa.

"Sư phụ ta lão nhân hắn cố ý đề bạt ngươi, đây là chuyện tốt bao nhiêu người cầu mà không được, ngươi đừng để ngài ấy thất vọng." Đồ Đại Hữu thấy Kỷ Khinh Chu vẫn luôn ngây người, chỉ nghĩ cậu buồn rầu vì trở thành nội thị, liền nhịn không được khuyên nhủ: "Mỗi người đều có số...... Ngươi cũng đừng luẩn quẩn trong lòng, còn sống là còn hi vọng, đúng không?"

Kỷ Khinh Chu phục hồi tinh thần, mở miệng hỏi: "Diêu tổng quản đâu?"

"Sư phụ nay đã già, không phải lúc nào cũng làm việc, chỉ có ban ngày sẽ ở ngự tiền hầu hạ." Đồ Đại Hữu nhìn thoáng qua sắc trời nói: "Ước chừng trời tối mới trở về, ngươi trước nên đi tắm rửa thay xiêm y."

Đồ Đại Hữu từ trên giường lấy ra một chồng xiêm y đã sớm chuẩn bị đưa cho Kỷ Khinh Chu. Kỷ Khinh Chu tiếp nhận lấy quần áo gật đầu, cậu hiện giờ còn đang mặc quần áo tù nhân, cả người đều mang theo không khí ẩm ướt của thiên lao, xác thực cũng không dễ chịu.

Tới lúc tắm rửa, Kỷ Khinh Chu mới có thời gian sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

Hiện giờ xem ra, cậu nhất định đã xuyên vào sách rồi. Tuy rằng khó có thể bình tĩnh được, nhưng Kỷ Khinh Chu biết trước mắt cậu nên quan tâm đến chuyện quan trọng hơn, không nên ngồi đây cảm khái.

Sống lại một đời, cậu muốn nắm chắc cơ hội này, sẽ không dễ dàng lãng phí sinh mệnh.

Điều đáng ăn mừng chính là cậu đã xem qua quyển sách kia, biết được phương hướng phát triển. Cho nên chỉ cần tránh đi con đường của nhân vật gốc, không chiếm lấy vị trí của Diêu tổng quản, không đi gây sóng gió, nói không chừng có thể viết lại kết cục, bình bình an an mà sống sót.

Thậm chí...... Giống Đồ Đại Hữu nói, một ngày nào đó có thể rời cung làm một nam nhân bình thường.

Sau khi hạ quyết tâm, Kỷ Khinh Chu liền cảm thấy thư thái hơn nhiều. Ở trong cung muốn bò lên trên cũng không dễ dàng gì, nhưng muốn làm một tiểu thái giám thành thành thật thật, có thể làm khó cậu sao?

Sau khi xuyên thành đại nội tổng quảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ