(14.2) Thoát thân

2.7K 133 31
                                    

Phi Payu! Rain xin lỗi..

Rain cúi xuống mân mê cần cổ to lớn của hắn như cách Payu từng làm với cậu. Đứa trẻ không hề thích mùi hương lạ của người đàn ông này, nhưng không còn cách nào khác, đây chính là trọng điểm có thể cứu đứa trẻ ra khỏi đây.

Gã đàn ông bên dưới dùng một lực siết mạnh eo nhỏ khiến đứa trẻ thốt lên vì đau. Bàn tay thô ráp của hắn cứ mơn trớn xung quanh cơ thể Rain. Đứa trẻ thề rằng cảm giác ấy buồn nôn cực khi người chạm vào mình không phải là phi Payu. Rain vội bắt lấy tay hắn, vừa nói vừa thở hỗn hễn một cách gợi tình

"Đừng.. hãy để tôi là người chủ động.." Trước cá tính của đứa trẻ, người đàn ông cũng không ngần ngại chờ xem biểu hiện của Rain. Điều quan trọng là hắn đang tự mãn vì có được thứ mình muốn một cách dễ dàng, và đặc biệt chính là sự tự nguyện từ thằng nhóc.

Các đốt ngón tay Rain lướt dọc từ bụng dưới xuống đến đũng quần của người đàn ông, dừng lại và xoa nắn nơi đó. Một cảm giác lâng lâng chạy dọc cơ thể Foei, điều đó khiến hắn khép hờ mắt tận hưởng khoái cảm từ tay Rain. Bàn tay hắn cũng không yên vị mà sờ soạng khắp người cậu nhóc. Đột nhiên..

"AH!"

Rain rời khỏi nhà một cách không phòng bị và xung quanh đó chẳng có gì, nhưng cậu kịp nhớ ra mình vẫn có một vũ khí trong tay, dù nó có hơi xa xỉ. Nhưng đó là cách tốt nhất lúc bấy giờ. Rain thừa lúc tên Foei đang mê man, cậu nhóc lấy từ túi ra chiếc điện thoại vỡ nát của Payu, lấy đà và đập một cú thật mạnh vào đầu Foei khiến hắn thốt lên một cách đau đớn

Nhân lúc tên khốn đó vẫn còn ôm đầu dưới nền gạch, Rain dùng hết sức mình gượng dậy và bỏ chạy ra ngoài. Một lần nữa, đứa trẻ lại dùng điện thoại của Payu và nhanh chóng đập vào đầu của tên thuộc hạ bên ngoài trước khi tiếng la hét của Foei được truyền đến tai hắn.

Ngay lập tức, những tên thuộc hạ được bố trí ở khắp nơi đã bắt đầu hoạt động, họ lùn sụt mọi nơi và tìm Rain như thể một bầy sói đang săn mồi. Lợi dụng địa hình là các con hẻm nhỏ và ngóc ngách, Rain thành công thoát ra khỏi tầm mắt của những tên thuộc hạ. Cậu nhóc cứ chạy thật nhanh, mặc cho hô hấp sắp bị bóp nghẹt và cậu nhóc thật sự rất kiệt sức.

Chạy ra được đường lớn, cơ thể Rain đổ gục xuống mặt đường, đứa trẻ trông có vẻ yếu đuối nhưng lại có sức chiến đấu không thua ai. Lúc ấy Rain đã làm rất tốt khi có thể thoát khỏi tay những kẻ xấu xa bằng sức lực của chính mình. Nhưng khắp cổ Rain là những mảng đỏ chết tiệt mà tên khốn kia để lại. Quần áo trên người xộc xệch và quan trọng là cơ thể ám mùi của tên khốn đó khiến Rain xấu hổ tới mức không muốn gặp Payu, cậu nhóc sợ rằng bản thân mình đã bị vấy bẩn khiến Payu sẽ nổi điên lên, anh ấy sẽ bỏ mặc lại Rain khi biết Rain bị ai khác chạm vào. Và đó chỉ là nổi lo lắng của một đứa trẻ khờ khạo thôi.

Hiện tại, Rain không biết bản thân mình phải đi bao lâu nữa mới có thể gặp Payu, cậu nhóc bị lạc đường và không biết nên đi về đâu tiếp. Những gì đọng lại trong trí nhớ của Rain về con đường đua thật sự không nhiều đến mức Rain có thể mò mẫm và chạy bộ đến đó. Dù nhớ được đường về cũng không còn sức để bước tiếp. Điện thoại trong túi chợt rung lên, một cuộc gọi đến từ Saifah và nó như một vị cứu tinh đối với Rain

Love Story | Fanfic | Payu x RainNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ