61. Nhớ anh!

4.2K 234 36
                                    

Hoàng hôn buông xuống, màn đêm dần ôm lấy thành phố Seoul xa hoa lộng lẫy. Một chút không khí đượm buồn bao quanh ngôi nhà, đôi chân nhỏ lon ton bước vào phòng, kéo cánh cửa đóng lại, Jungkook mở tủ lấy ra chiếc laptop rồi tiến về phía giường.

Trên tay cậu vẫn luôn cầm khư khư chiếc điện thoại chỉ mong nhận được tin nhắn hay cuộc gọi nào từ Taehyung. Jungkook thở dài một hơi rồi mở chiếc laptop ra. Chỉ đơn giản là lướt wed và confession của trường. Được một lúc thì cậu gập  lại rồi bỏ qua một bên. Jungkook chán nản bước xuống khỏi giường, đi đến bàn học kéo ghế ngồi xuống. Sắp đến kì thi rồi, cậu đã hứa với bản thân là không để bất kỳ thứ gì ảnh hưởng đến việc học, cậu cũng hứa với mẹ Jeon sẽ không để tình cảm ảnh hưởng đến thành tích của bản thân.

Jungkook lật tập sách ra, mắt cậu nhìn vào từng trang vở, cố nhồi nhét các thông tin vào não bộ nhưng không thành. Ánh mắt nhìn vào tập sách nhưng chỉ thấy khuôn mặt của Kim Taehyung hiện lên, Jungkook đưa mắt nhìn qua chiếc điện thoại nằm bất động bên cạnh, cậu lại thở dài một hơi rồi vỗ vỗ vào đầu.

" Ya Kim Taehyung, anh chết ở đâu rồi "

" Tôi nhớ anh đến sắp phát điên rồi đây này "

Jungkook ủy khuất đập tay xuống bàn, cậu tủi thân rươm rướm nước mắt. Từ khi yêu hắn đến bây giờ cậu đột nhiên lại trở nên mít ướt như thế, xa hắn một ngày thôi đã nhớ đến phát khóc.

Tiếng chuông điện thoại reo lên như kéo Jungkook lên khỏi vực thẩm. Cậu nhanh tay chợp lấy rồi ấn nút nghe máy.

" Alo, là anh đây? "

" Bé nhỏ, em đang ở đâu? "

Jungkook im lặng lắng nghe giọng nói mà cậu đã nhớ nhung cả ngày hôm nay, đôi mắt từ khi nào đã đọng vài giọt nước óng ánh.

" Bé nhỏ? "

" Em có nghe anh nói không? "

Cậu thút thít mím chặt môi, cố làm chủ cảm xúc rồi mới lên tiếng trả lời hắn.

" Taehyung...em nhớ anh "

Một câu nói đơn giản nhưng lại chứa chang bao nhiêu cảm xúc, Taehyung im lặng nghe tiếng thút thít ở đầu dây bên kia. Hắn bật cười rồi nhìn vào điện thoại.

" Nhớ thì mau ra đây "

Jungkook nghe xong thì hơi hoài nghi, Taehyung vừa bảo cậu ra đây đó, mà ra đây là ra đâu cơ? Bên đầu dây của Taehyung vang lên tiếng bước chân đều đều. Hắn thấy cậu vẫn im lặng thì mới nói thêm.

" Em không ra là anh sẽ bị chết cóng trước cửa nhà em luôn đấy "

Lúc này Jungkook mới bật dậy khỏi giường, mở cửa ló đầu ra bên ngoài ngó ra phía cửa chính, vừa bước ra được 2 bước, cậu suy nghĩ gì đó xong liền quay lại phòng, với lấy chiếc áo khoác được treo trên móc rồi mới trở ra.

Jungkook cẩn thận kéo cửa mở để tránh phát ra tiếng động, giờ này cũng khuya lắm rồi, ba mẹ Jeon chắc cũng đã ngủ, tốt nhất là nên nhẹ nhàng để tránh phiền đến ông bà.

Cậu ngó nghiêng xung quanh tìm kím bóng dáng Taehyung, hắn thấy Jungkook ra liền đi đến dang tay ôm cậu vào lòng.

" Bé nhỏ ~ "

[Vkook] Trung Học Nổi LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ