[ Ngày mai chủ nhật, chúng ta có thể cùng nấu ăn không ? ] - Buổi tối thứ bảy Phương Anh nằm ườn trên giường nhắn tin cho nàng, lòng chờ mong.
Ít lâu sau có phản hồi, chỉ vỏn vẹn hai chữ :
[ Có thể ]Phương Anh huýt sáo đi vào phòng tắm, tâm trạng vô cùng phấn khởi.
Phương Anh nhìn mình trong gương, mỉm cười hạnh phúc, cô đã chọn Ngọc Thảo, cả đời quyết tâm bám lấy, sẽ cùng nàng tiến vào lễ đường, có những đứa con thật xinh xắn, bù lại tổn thương trong quá khứ mà nàng đã phải chịu.
******
Phương Anh mới sáng sớm đã dựng xe trước cửa nhà Ngọc Thảo, bấm chuông in ỏi.
Ngọc Thảo mặc đầm ngủ ngang gối, mái tóc rối bù, dụi mắt nhìn tiểu phi công nhà mình :
- Ưm, sớm vậy, tôi còn chưa thay đồ.Phương Anh đi tới, áp nàng vào cánh cửa, cọ mũi vào xương quai xanh nàng.
- Ưm......em, sao vậy ? - Ngọc Thảo đánh vào bả vai cô, nhưng cũng không có đẩy ra, mặc cô làm càn. Cả cơ thể nặng nề của cô đang đổ rạp xuống người nàng mà nũng nịu, y như con cún :- Hôn tí, thật thơm, người yêu em thật thơm.
Phương Anh hít hà, đem từng tấc da tấc thịt mà hôn xuống, điệu bộ vô cùng nâng niu.
Để cô hôn thoả cơn ghiền, Ngọc Thảo mới đẩy cô ra, liếc xéo một cái.Phương Anh nhe răng cười lưu manh.
Bọn họ đi đến một siêu thị gần đây để mua thực phẩm. Phương Anh đi phía sau cầm giỏ, Ngọc Thảo đi phía trước chọn thức ăn, rất giống một gia đình văn hóa.
- Chị thích ăn gì ? - Phương Anh nhìn quanh, hỏi ý nàng một cái.- Tôi rất dễ ăn. Cái gì con người ăn được thì tôi đều có thể ăn. - Ngọc Thảo chọn vài lốc sữa chua, ít bánh kẹo, đoán phổng tiểu phi công đang tuổi ăn tuổi chơi, sẽ rất thích mấy món này, nàng cố ý mua để dành trong nhà, phòng khi cô đến buồn miệng có cái mà ăn.
Đột nhiên Phương Hà cùng con gái cũng rẽ vào khu vực này. Phương Anh vừa nhìn đã bực bội, hầm hầm kéo Ngọc Thảo đi.
- Ê thái độ gì vậy con ranh ? - Phương Hà vì sự có mặt của đứa nhỏ, nếu không chắc chắn sẽ đánh cho một trận.Phương Anh không thèm để ý, chỉ nói bâng quơ.
- Ở siêu thị sao lại nghe mùi rác thế này ?- Mày......
Phương Anh đan tay vào tay nàng, mỉm cười :
- Ngọc Thảo, sang bên này, kẻo mùi thối dính trên người chị.
Ngọc Thảo cũng phối hợp, nắm tay, còn hôn lên má cô một cái, làm Phương Anh sướng rơn.Quả nhiên điều này đánh động đến Phương Hà, cô ta đứng sững đó nhìn hai người họ rời đi. Tâm Ngọc Thảo thật sự đã trao cho một người khác rồi sao ?
Đi sang khu vực hải sản, Ngọc Thảo lựa vài con tôm rồi hỏi cô :
- Em học ai tính xéo xắc vậy ?Phương Anh xụ mặt.
- Hừ, cái đồ chết bầm nhà chị ta. Sau này tuyệt đối không cho phép chị đến gần chị ta nửa bước. - Đây là người cô yêu, không cho phép loại người bạc tình bạc nghĩa mà không có liêm sỉ kia đến gần nàng, kẻo tự dưng mất người yêu lúc nào không hay, dù sao bọn họ cũng đã ở cạnh nhau ngần ấy năm trời mà. Cô đương nhiên tin Ngọc Thảo, chỉ là không tin được người yêu cũ của nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
GARAGE TÌNH YÊU ( Phanh Thỏ)
Фанфик" Tôi là thợ sửa xe, nhưng em có thể nào đến sửa giúp tôi một trái tim tan vỡ không ? " Trangnguyen140499