Phương Anh dắt xe tòn ten đi lại garage, như một thói quen, cô dựng xe rồi ngó vào trong. Ngọc Thảo hình như đang dạy học viên.
Đỗ Hà thấy cô liền vui vẻ đi ra, khoác vai cô.
- Hế lô....- Hế, hế lô. - Phương Anh vẫy tay nhưng mắt lại hướng về phía bên trong, nơi đó có một người con gái đang nghiêm túc chỉ dạy cho học viên.
Mai Phương đi ra muốn lôi cô vào.
- Tiểu mỹ nhân, vô đây.Nhưng cô lại chần chừ, cô sợ mình sẽ làm Ngọc Thảo mất tập trung, cô không muốn quấy rầy nàng làm việc.
Ngọc Thảo ngó ra cửa, biết tên rắc rối lại đến, nàng ngó đồng hồ, cũng vừa vặn hết giờ làm, nàng kết thúc giờ dạy rồi cởi bao tay ra, cởi đồ bảo hộ, rửa tay sạch sẽ.Chống nạnh nhìn cô :
- Đi đâu ?Phương Anh ngơ ngơ, chỉ chiếc xe máy của mình.
- À, chị xem, cái xe này, tự dưng dở chứng không chạy nữa.Ngọc Thảo ngó, mở khoá xe, quả nhiên đề không được, đạp không xong. Nàng ngó trước ngó sau :
- Bị gì nhỉ ?Sau vài giây, Ngọc Thảo nhận ra được vấn đề, nàng khó chịu nhìn cô :
- Phạm Ngọc Phương Anh, em chạy xe cũng nên đổ xăng đi.Phương Anh gãi mũi cười tít mắt.
- Ủa ? Hề hề....vâng, mà tới giờ về rồi nhỉ ?- Tới chờ người ta thì nói đi, bày đặt.... - Thuỳ Tiên đi ra, nói một câu rồi bĩu môi. Phương Anh có gian tình với nàng thì cả cả cái cái garage này đều biết hết rồi mà đặt dấu diếm.
- Cậu cút về đi. - Ngọc Thảo xua.
Mọi người về hết, Ngọc Thảo rút ra điếu thuốc, vốn định đưa lên miệng hút nhưng cuối cùng lại suy nghĩ gì đó, nàng dẹp hộp thuốc cùng bật lửa vào túi, nhếch mắt nhìn cô :
- Trà sữa của tôi đâu ?Bình thường sửa xe xong đều trả công bằng trà sữa mà, mặc dù hôm nay cũng không có sửa gì nhưng mà mùi vị đó ngày nào cũng uống quả thật có chút nghiện rồi.
Phương Anh nghe xong mới giật mình, đem li trà sữa trên xe đưa cho nàng :
- À quên quên. Đây....chị có thích vị này không ? Hay em đổi cho chị vị khác nhé ?- Không, rất thích. - Ngọc Thảo hút cái rột, ngon lành.
Nàng còn định đi ra ngoài đóng cửa garage rồi về thì Phương Hà lại tới. Chị ta một thân sơ mi, đào hoa phong nhã, bộ dạng tiêu sái này bất kỳ cô gái nào nhìn cũng phải đắm chìm trong đó, Ngọc Thảo đã từng ngu ngốc rơi vào một lần rồi.
- Phư..... Phương Hà. - Ngọc Thảo hơi mất tự nhiên.- Ngọc Thảo.....chị có chuyện muốn nói. - Phương Hà đi gần nàng hơn.
Ngọc Thảo theo phản xạ lùi lại.
- Nói đi. - Lùi làm sao lại đụng trúng Phương Anh, Phương Anh dịu dàng ôm lấy bả vai nàng.- Em đừng như vậy....chị.....chị và Như li hôn rồi. - Phương Hà sấn tới, Ngọc Thảo tại sao lại xa lánh mình cứ như là lánh tà vậy ?
Phương Anh cuộn tay lại, đem Ngọc Thảo ra sau lưng mình.
Nàng giật mình vì hành động của cô nhưng rồi lại đứng yên muốn xem coi cô nhóc này lần này làm ra trò trống gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
GARAGE TÌNH YÊU ( Phanh Thỏ)
Fanfiction" Tôi là thợ sửa xe, nhưng em có thể nào đến sửa giúp tôi một trái tim tan vỡ không ? " Trangnguyen140499