56-60

204 30 1
                                    

56.

"Ba tuổi rưỡi... Hay là bốn tuổi"

Lưu Chương một mình lẩm bẩm trong bóng đêm, hắn tiện tay đẩy một góc rèm cửa sổ ra, ánh mặt trời buổi chiều chiếu vào vào, cho dù ánh sáng đã trở nên nhu hòa ấm áp, nhưng vẫn khiến hai mắt Lưu Chương đau đớn.

Cơm đặt bên ngoài cửa phòng đã sớm lạnh, mùi thức ăn cũng nhạt đi trong không khí.

"Thiếu gia." quản gia Chung ở bên ngoài gõ nhẹ cửa phòng hai cái.

A, lại tới đưa đồ ăn sao, chẳng lẽ người bên cạnh không thể hiểu được hắn muốn yên tĩnh sao!

"Đừng khuyên ta nữa, ta không ăn." cảm giác đau lòng kia lại lần nữa lan tràn ra, khiến hắn không thèm ăn, hoặc là nói, hắn đang cố ý trừng phạt kẻ hèn nhát như mình. Hắn thậm chí mơ hố nảy sinh một ý nghĩ điên cuồng trong đầu, kết hôn thì sao chứ, có con thì sao? Nếu như chia tay sẽ đau khổ, tại sao hắn lại phải che giấu tình yêu của mình?

Tôi cũng có phải mang thức ăn cho cậu đâu... Quản gia Chung thầm nghĩ trong lòng, nhưng vì bảo vệ thiếu gia vừa mới phải trải qua sự kiện bi thảm "người yêu đã cưới nhưng chú rể không phải là hắn" không còn miếng tự tôn nào, ông nhịn xuống, vẫn không nói ra miệng.

Im lặng một lát, lúc Lưu Chương cho rằng quản gia Chung bỏ cuộc rời đi, cửa lại truyền đến tiếng động, Lưu Chương bình tĩnh nhìn lại, chỉ thấy một phần nhỏ giấy bị gấp lại nhét vào dưới khe cửa.

Lúc Lưu Chương đang muốn đi tới trách cứ quản gia Chung đối vì hành vi quấy rối của ông, mắt bỗng nhiên thoáng nhìn thấy một dòng chữ đỏ bắt mắt trên tờ giấy kia, khiến hắn lập tức cầm lấy mảnh giấy kia, vội vàng mở ra xem.

"Xác nhận có quan hệ huyết thống"

57.

"Đây ... Đây là cái gì, suy đoán là một chuyện, nhưng khi sự thật bày ra trước mặt hắn, lại là một cảm thụ khác. Tay Lưu Chương kích động đến run rẩy, ba ngày nay, từ tràn đầy hy vọng đến rơi xuống vực sâu, hiện giờ, hạnh phúc rốt cục cũng có thực, từ từ rơi vào lòng bàn tay hắn.

"Ay dà, hôm trước vừa mới nhìn thấy Tiểu Ma thiếu gia tôi đã biết đó nhất định là con của thiếu gia! Nhưng dù sao chúng ta cũng là hào môn, sớm làm giám định y học thì sau này cũng có thể làm tiểu thiếu gia quang minh chính đại, cho nên lúc chải đầu cho tiểu thiếu gia tôi đã lặng lẽ lấy một sợi tóc. "

Khóe môi Lưu Chương hiện lên ý cười, nhưng mà cảm giác hạnh phúc của hắn chỉ duy trì trong chớp mắt ngắn ngủi, bản năng tự bảo vệ mình lại làm cho hắn không khỏi bắt đầu suy nghĩ, cho dù đứa bé là của hắn thì như thế nào? Lâm Mặc đã kết hôn, không biết rốt cuộc em ấy dùng thủ đoạn gì để sửa giấy khai sinh của đứa bé... Điều này có nghĩa là ... Lâm Mặc căn bản không muốn có bất kỳ quan hệ gì với hắn?

"Thiếu gia... Thiếu gia..."

Ngoài cửa truyền đến giọng của trợ lý đặc biệt phiền nhiễu kia, từ xa đến gần.

"Thiếu gia... Bên ngoài biệt thự có người nói muốn tìm ngài..."

"Không gặp, ai cũng không gặp! Nghe không hiểu à! "

【 LZMQ 】 Lưu tổng bạc tỷ và bảo bối giá trên trời của anh ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ