72.
Khúc dạo đầu nhẹ nhàng và quen thuộc vang lên, tiếng vĩ cầm du dương viết nên những cảm xúc buồn nhưng lãng mạn. Mọi người chỉ biết TangoZ có thể rap, nhưng lại không biết giọng ca đặc biệt của ông khi hát những bản tình ca nhẹ nhàng sẽ động lòng người như thế.
"Em yêu à, em đang trốn nơi đâu ngẩn ngơ"
Lưu Chương giật giật, hắn chăm chú nhìn Lâm Mặc, bước từng bước về phía cậu, giống như muốn vượt qua tất cả trở ngại của bọn họ, mỗi một bước đều bước vào lòng Lâm Mặc. Cánh môi cắn chặt của Lâm Mặc bắt đầu run rẩy, hiện thực nhớ nhung cùng đoạn hồi ức quý giá kia vụt qua, khiến cậu không cách nào hít thở, khó có thể chạy thoát.
- Còn tâm sự nào không thể tiêu tan.
Lưu Chương rốt cục đi tới trước mặt Lâm Mặc, bóng dáng cao lớn của hắn bao phủ lấy người cậu, cho đến khi hắn đến gần, Lâm Mặc mới thấy rõ sắc mặt tiều tụy của hắn, đôi mắt thâm quầng, râu còn chưa kịp cạo đi, sự mệt mỏi trong mắt thể hiện rõ ràng như vậy. Vốn không nên liên quan nữa, nhưng vì sao vẫn không nhịn được mà đau lòng.
"Chúng ta đã suy nghĩ quá tiêu cực, như là những người khác không cho phép chúng ta khác biệt."
Lưu Chương lại bước thêm mộ bước đến gần Lâm Mặc, gần đến mức hơi thở của hai người muốn hòa cùng một chỗ, sau đó hắn vung cánh tay dài, ôm người còn đang sửng sốt ôm vào trong ngực. Giống như lúc trước bọn họ còn ở trong đoàn, hậu trường của chương trình lần đó, bọn họ ở dưới cùng một đoạn nhạc đến gần nhau, kìm lòng không được ôm chặt lấy nhau, dùng nhiệt độ của đối phương chữa lành tất cả đau đớn bị tổn thương.
Lời nói run rẩy mang theo hơi thở nóng bỏng, nóng rực phả bên tai Lâm Mặc.
"Anh xin lỗi..."
73.
"Bây giờ anh... còn nói những thứ này làm gì. "Lâm Mặc cố nén nghẹn ngào trong cổ họng, tay đặt lên lồng ngực Lưu Chương giãy dụa muốn đẩy ra. Cảm xúc tủi thân không cách nào ngăn cản được dần trút xuống, ăn mòn suy nghĩ của cậu, "Chúng ta đã sớm kết thúc rồi, không phải sao! "Lâm Mặc thấp giọng gào thét, không quan tâm mà chỉ muốn tránh thoát khỏi trói buộc của Lưu Chương, cảm xúc phập phồng khiến nước mắt đảo quanh hốc mắt, đôi mắt đỏ bừng lên.
"Không buông... Không buông..." Lưu Chương nhìn thấy nước mắt của cậu thì đau lòng không thôi, nhưng cũng chỉ ôm chặt người đang đấm đá lung tung vào trong ngực hắn, "Nghe anh giải thích, nghe anh nói... Mặc Mặc, nghe anh nói..."
"Lúc đó anh nghe nói rằng em đã kết hôn ... Anh ghét mình giữ chặt em, anh cho rằng mình không bao giờ có cơ hội đứng bên em một lần nữa ... Vì vậy, anh đã chọn cách ngu ngốc nhất - làm tổn thương em với những lời nói cay nghiệt đó, nghĩ rằng làm như thế thì có thể tự bảo vệ mình ... Nhưng anh sai rồi... Nó chỉ càng khiến anh sa vào nỗi đau sâu sắc hơn. "
....... Lâm Mặc nghe vậy, đột nhiên yên tĩnh lại.
....... Hình như là ..... ồ...., hình như thật sự ... hình như có chuyện kết hôn giả và ngày sinh cũng giả.....
![](https://img.wattpad.com/cover/306560942-288-k969966.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
【 LZMQ 】 Lưu tổng bạc tỷ và bảo bối giá trên trời của anh ấy
FanficTên gốc: 百万刘总和他的天价宝贝 Tác giả: 泡面小脆 Nguồn: Lofter