Author: Meimei
Mikey nửa đêm trằn trọc không ngủ được, lí do là vì.... CẬU ĐANG NGỦ VỚI TAKEMICHI chứ ai!!! À cái này là do trò nghịch ngu của Mikey - thử thách lòng can đảm. Đúng hơn thì cậu muốn đính chính lại cảm xúc của mình một chút, cố tìm hiểu xem loại cảm giác cậu mỗi khi đối mặt với Takemichi là gì.
1 giây
2 giây
3 giây
....
Mikey cứ ngồi im đó mà nhìn chằm chằm Takemichi suốt nửa tiếng. Rốt cuộc thì vẫn là không tìm hiểu được loại cảm xúc đó. Là tình bạn? Tình anh em? Tình thân? Hay... Cái cuối cùng cậu không dám nghĩ tới, đối chắc sẽ không phải bởi trên đời làm gì có cái chuyện tình yêu sét đánh, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên? Có thể Mikey đối với Takemichi sẽ khác đôi chút so với Baji, Draken hay Kazutora, nhưng cậu căn bản không biết là khác chỗ nào. Muốn chơi cùng cậu ấy, cùng đi đánh lũ bất lương, cùng làm vài trận tỉ thí, cùng ăn cơm, tắm rửa, ngủ chung,... mấy điều ấy cũng giống như cậu đối với đám bạn thân thôi mà? Aaaa đau đầu thật đấy, chẳng những không tìm được cái gì mà chỉ khiến bản thân thêm mệt mỏi, cũng hơn 1h đêm chứ ít gì.
Mikey cúi xuống, áp sát mặt vào Takemichi. Hơi thở đều đều do đã ngủ say, lồng ngực phập phồng theo từng nhịp thở, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp với hai hàng mi dài đang khép lại, đôi lúc khẽ rung rinh do chuyển động cơ thể hoặc cũng do sương lạnh buổi khuya. Lấy tay chọt chọt vào hai má bầu bĩnh, mềm rụp à, ngón tay Mikey như lún sâu vào chiếc bánh mochi trắng trắng mềm mềm của em, hơi muốn cắn. Mikey lại nổi ý định muốn trêu đùa, đưa tay nhéo má của Takemichi kéo dài ra. Thấy em không phản ứng, cậu lại đổi sang trò khác, bịt mũi của Takemichi lại. Lần này em khẽ "ưm" lên một tiếng tỏ vẻ khó chịu, xoay mặt tránh khỏi bàn tay xấu xa kia. Nhưng em càng phản kháng, Mikey lại càng không muốn buông tha, tiếp tục bấu chặt hai ngón tay lên chóp mũi nhỏ xinh. Takemichi tránh trái tránh phải một lát đều không thoát được, đưa tay gạt phăng cái vật thể xấu xa vẫn tiếp tục trêu ghẹo mình. Xoa xoa mua bàn tay, Mikey chu môi phàn nàn " Takemichi đánh rát ghê..." . Nhưng vì thế Mikey lại càng lấn tới hơn, lần này cậu quyết định chọc ghẹo cái miệng nhỏ của em! Ngón tay nhỏ áp xuống bờ môi mềm mại, xoa xoa nắn nằn như đang tận hưởng độ mềm của nó, đôi lúc lại ấn chặt xuống, rồi lại tách chúng ra. Mikey lúc trước chưa nhìn rõ, răng nanh của Takemichi nhọn thật ấy, dù không dài như của cậu chàng Baji nhưng vẫn đủ để hình dung em như một con mèo Munchkin dễ thương, tinh nghịch. Mặc Takemichi có khó chịu biểu cảm, Mikey vẫn gan lì thò ngón tay vào khoang miệng em. Cảm nhận của Mikey với khoang miệng của Takemichi khá thích thú, nhất là với chiếc lưỡi hồng hào ướt át ẩn phía sâu trong vòm miệng. Đầu Mikey bổng nảy ra một ý tưởng, cắp hai ngón tay vào chiếc lưỡi rồi kéo nó ra khỏi khoang miệng. Chiếc lưỡi rụt rè thập thò dưới khuôn môi, hơi cựa quậy ý muốn vùng ra khỏi ngón tay ngịch ngợm của Mikey. Cậu chăm chú vào chiếc lưỡi, không để ý tim mình đang run lên từng hồi nhộn nhạo. Thịch... Thịch... Ánh mắt Mikey vẫn đăm đăm vào hình ảnh ấy, nước bọt của Takemichi thấm đầy ngón tay cậu, thậm chí còn rỉ xuống cằm. Yết hầu khẽ nuốt xuống, cậu vẫn đắm đuối trên đôi môi anh đào của Takemichi. Liệu nó sẽ mang tư vị gì, là tâm tư tò mò của một thiều niên trong tuổi ăn tuổi lớn sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Alltake/ TR] Chỉ cần em
FanfictionTakemichi từ nhỏ đã có một quá khứ bất hạnh, bị bóng tối nhấn chìm cả về linh hồn và thể xác. Nhưng rồi một ngày nọ, Shinichiro, Mikey và những người bạn của cậu ấy xuất hiện trong cuộc đời em. Liệu nó có thể xua tan đi bóng tối trong em không?