Author: Meimei
" Không!! Mikey ta đây cả đời sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này!!!! "
/ Bốp!!! /" Ta với ai hả cái thằng này, tin anh mày cho nhịn luôn cơm không? "
Mikey bĩu môi không đồng tình, lăn đùng ra sàn nhà la hét
" Em không quan tâm!!! Set cơm trẻ em mà không có cờ em không chịu đâuuuu!!! "
Mọi vị khách trong quán ăn đều hướng đôi mắt tò mò nhìn ra Mikey.
" Chậc cái thằng này, mau dứng dậy đi chứ anh mày nhục quá! Emma, giúp anh! " Shinichiro ứa nước mắt với thằng em lòng dạ đi song song với bầu trời, ngang không thể nào ngang hơn.
" Emma? Sao em ngồi tít bàn đó vậy? Bàn chúng ta ngồi ở đây kia mà? "
Cô bé đánh mắt sang chỗ khác, giật giật tay áo Michi bắt em làm theo mình. Biết sao giờ anh ơi, từ nay gặp nhau hãy say bye anh nhé, em không quen." Ứ không chịuuuu!!! EM MUỐN CỜ CƠ!! "
Shinichiro tức tốc đi vào trong quán xin cờ nhỏ, Mikey làm anh không còn biết giấu mặt đi đâu cho vừa. Hai hàng nước mắt nhưng trên môi vẫn phải giữ nụ cười, đó là phép lịch sự tối thiểu.
" Xin- xin cô, cho tôi một cái cờ nhỏ được không...? "
" À ờm.. quán chúng tôi đã hết cờ nhỏ rồi, thành thật xin lỗi quý khách!!! " / cô nhân viên vô cùng thương cảm và quan ngại với chàng trai này, cúi đầu xuống thành khẩn xin lỗi/
Nhìn anh Shinichiro còn đang loay hoay với nhân viên phục vụ và Mikey vẫn nằm lăn lộn trên nền đất ăn vạ, Michi chỉ biết thở dài, em chạy lon ton ra bàn ăn lấy một que tăm và một mẩu giấy, sau đó gấp chúng lại như món đồ thủ công, và cuối cùng em đã hoàn thành xong một chiếc cờ. Nhưng cờ trắng cắm vào thức ăn thì có hơi kì, em lại nhanh nhảu chạy lại nơi anh Shin đang đứng, xin với chị nhân viên một cây bút màu.
" Chị ơi? Chị có bút màu không ạ, có thể cho em mượn không? "
Chị nhân viên lia mắt đến em, sau đó siêu lòng lấy tay ôm mũi trước vị khách hàng bé nhỏ dễ thương này.
' Chùi ui bé shota trông cưng quá !!!'
Shinichiro bên cạnh hếch mũi ' Em tôi đó mọi người '
" Ừm chị có! Màu cam nhé, chị chỉ có mỗi màu này thôi"
" Dạ! Cảm ơn chị. " Em cúi đầu tỏ vẻ biết ơn, sau đó hướng hai tay nhận lấy chiếc bút.
Shinichiro hơi tò mò khi thấy em loay hoay viết viết cái gì đó, anh hơi cúi xuống, liếc vào đồ vật em đang cầm.
Takemichi vẽ một hình tròn nhỏ lên tờ giấy, sau đó tô viền nhọn xung quanh và cuối cùng là một mặt cười ngay chính giữa.
" Là mặt trời đó anh!! "
Em mỉm cười, híp mắt hướng về phía Shinichiro mà vui vẻ cất tiếng. Shinichiro hơi ngơ ra, sau đó ho khù khụ rồi tránh mặt đi chỗ khác. Nhưng viền tai anh lại có vệt đỏ ửng mờ ám, rõ ràng là động tâm rồi. Takemichi lạch bạch bước nhỏ chạy lại set cơm của Mikey mà cắm lên chiếc cờ nhỏ, lại nhanh nhẹn kéo tay Mikey đỡ cậu dậy rồi đưa cho cậu xem thành quả.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Alltake/ TR] Chỉ cần em
FanfictionTakemichi từ nhỏ đã có một quá khứ bất hạnh, bị bóng tối nhấn chìm cả về linh hồn và thể xác. Nhưng rồi một ngày nọ, Shinichiro, Mikey và những người bạn của cậu ấy xuất hiện trong cuộc đời em. Liệu nó có thể xua tan đi bóng tối trong em không?