Góp nhặt lần thứ hai mươi mốt: Dây buộc tóc

440 44 26
                                    

Lý Kinh Trọc trở về nhà cũng vừa là lúc Liễu Tức Phong qua tìm anh, vừa trông thấy mặt đã bừng bừng hứng thú kể lại trình tự khai mương nước ngày hôm nay: Trước khi động thổ phải cúng đầu heo đặt chính giữa hương án, hai bên bày trái cây, một bên táo một bên lê mang ý nghĩa cầu công việc bình an thuận lợi.

"Bọn họ chuẩn bị hơi nhiều lê, xếp lên mâm không đủ chỗ, thím kia cho tôi một trái to lắm." Liễu Tức Phong lấy ra một quả lê, "Cùng nhau ăn đi?"

Lý Kinh Trọc liếc một cái, "Anh giỏi lấy lòng phụ nữ nhỉ."

Liễu Tức Phong vào bếp lấy dao và đĩa, đứng một bên gọt lê.

Lý Kinh Trọc nói: "Tôi hâm lại đồ ăn đã." Đang nóng trong người, thấy động tác gọt lê của Liễu Tức Phong anh lại không nhịn được, "Để tôi làm cho, trái lê to đùng bị anh gọt xong còn mỗi một nửa, làm gì có vỏ lê nào dày như vậy? Đâu phải như da mặt anh."

Liễu Tức Phong ném cả dao cả lê xuống đĩa: "Cậu lại vô duyên vô cớ gây sự với tôi."

Lý Kinh Trọc chối: "Tôi không có, câu nào cũng là nói thật, chỗ nào sai anh chỉ tôi xem?"

Liễu Tức Phong không nói gì nữa, chỉ chống cằm ngồi xem anh gọt lê. Kỹ thuật dùng dao của Lý Kinh Trọc rất thạo, tốc độ nhanh, vỏ nửa dưới quả lê không đứt một đoạn nào, chỉ mỏng hơn nửa trên rất nhiều, chừa lại thịt lê óng ánh mọng nước giống như chỉ cần nhìn một cái thôi cũng có thể giải khát. Gọt vỏ xong, anh lại cắt lê thành từng miếng nhỏ đặt chỉnh tề lên đĩa.

Liễu Tức Phong lấy hai cây tăm cắm lên, tự mình ăn một miếng, đưa cho Lý Kinh Trọc một miếng khác.

Lý Kinh Trọc đang ăn, bỗng nhiên Liễu Tức Phong nói: "Úi, ăn lê thế này không may mắn đâu."

Lý Kinh Trọc hỏi: "Anh có ý gì?"

Liễu Tức Phong: "Chia lê đó nha, ăn vào coi chừng chia ly*."

*Chữ lê 梨 trong quả lê và ly 离 trong ly biệt đều đọc là /li/ =))

"Tôi không tin mấy chuyện đó đâu." Tuy miệng Lý Kinh Trọc nói vậy, nhưng sau đó lại nhất quyết không đụng vào cây tăm nữa.

Liễu Tức Phong ăn một mình đến vui vẻ, Lý Kinh Trọc bất giác hỏi: "Anh cố ý gài tôi đúng không?"

Liễu Tức Phong nói: "Tôi làm sao? Con người tôi đâu phải như cậu, chưa bao giờ ghim thù."

Đồ ăn hấp xong, Lý Kinh Trọc vào bếp bưng ra, Liễu Tức Phong cũng muốn theo vào, lại bất cẩn nhìn thấy cái túi đeo anh để bừa trên ghế. Hắn đi qua nhấc túi lên, chăm chú nhìn sợi dây buộc tóc đang mắc trên quai túi một lúc, khóe môi nhếch cao.

Lý Kinh Trọc ở trong phòng trà nước gọi với ra: "Đang làm gì đấy? Vào ăn cơm thôi."

Liễu Tức Phong xách theo túi của Lý Kinh Trọc vào, đi qua nhướn mày hỏi: "Đây là cái gì?"

Tiêu rồi!

Lý Kinh Trọc trông thấy sợi dây buộc tóc kia mới nhớ ra hôm nay trên đường về hai tay đều bận xách đồ ăn, không có lúc nào rảnh để giấu lại dây buộc tóc vào trong túi như ngày thường. Lúc này lại để Liễu Tức Phong phát hiện, đúng là...

[Edit/Done] Nhặt ánh bình minhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ