Lâm vừa tới quán trà sữa lập tức phát hiện, việc họ nói mua sẵn nước cho đám con gái là giả, mục đích chỉ để mấy đứa con gái không bùng kèo mà thôi. Chẳng có ai gọi mua trà sữa trước cả.
"Các bạn của em không tới thật à? Cả bốn người đều không đi được, sao mà trùng hợp thế?" Một người trong nhóm đó nói.
Lâm không thể nói rằng các bạn của mình gặp vấn đề về đường tiêu hoá nên đành phải nói dối: "Các bạn ấy đi dạo dưới nắng lâu quá nên bị cảm cùng nhau..."
"Vậy thì tiếc nhỉ. Xin lỗi em, cứ tưởng mấy em từ chối khéo nên mới dùng cách này, hại em phải tới tận đây. Cũng may là em không sao."
Anh trai kia vừa nói câu này, mấy người khác lập tức nhìn nhau cười lén lút dưới ánh đèn yếu ớt của một cái quán xập xệ trong khuôn viên trường học quân sự. Lâm thừa hiểu họ đang cười nhạo cô vì không những cô có dáng vẻ đàn ông mà còn có thể chất khoẻ mạnh hơn con gái.
Nhìn cảnh này, Lâm hoàn toàn mất hứng. Cô đang định chào tạm biệt thì đột nhiên có người nói: "Vậy hôm nay Minh là người gặp may nhất rồi nhỉ? Thấy hai đứa hôm trước ngồi trong góc cứ thì thầm to nhỏ với nhau, lại còn đưa nhau về. Hôm nay hai bạn trẻ dành thời gian cho nhau đi, bọn anh ngồi lại đây chém gió một chút."
Vốn không định nhìn Minh mà về thẳng trong im lặng. Vừa nghe nhắc đến cậu ta, Lâm vô thức đánh ánh mắt về phía chàng trai ngồi trong góc, phát hiện cậu ta cũng đang nhìn mình.
Minh đứng dậy, chủ động nói: "Để tớ đưa cậu về."
Nhớ đến lời nhắc nhở của Hoàng, Lâm không muốn dây dưa với Minh cho lắm. Nhưng thấy mọi người đều mang dáng vẻ tích cực đẩy thuyền, còn Minh đã bước khỏi vị trí để đi về phía mình, Lâm nhận ra vừa rồi mình suy nghĩ hơi lâu, chưa kịp mở lời từ chối.
"Vậy cũng được..."
Lâm trả lời, thầm nghĩ đoạn đường từ đây về phòng cũng khá gần, có gì đâu mà phải sợ? Hơn nữa cô đã được củng cố tinh thần rồi, làm gì để đến mức bị lừa. Một nhà triết học đã từng nói rằng không ai chết đuối hai lần trên một dòng sông cả.
"Không nghĩ sẽ được gặp lại cậu sớm thế này. Lại còn được đi dạo riêng nữa." Minh vừa nói vừa cười khẽ.
"..."
Nghe mấy lời ngọt ngào giả dối mà cũng thấy đã cái tai, Lâm cố gắng dằn xuống cảm giác xúc động, tự cảnh tỉnh bản thân.
"Mà này, chân cậu bị sao thế? Đau hả?"
Minh đột nhiên nói, cắt đứt mấy câu niệm chú kháng ma pháp mà Lâm đang đọc dở trong đầu.
Lâm nhìn cái chân cà nhắc của mình, ngại ngùng đáp: "À, hồi sáng bị bắt chạy phạt, lại còn bị chuột rút nên giờ hơi đau cơ."
"Vậy qua ghế đá kia ngồi một lúc đi, tớ có cái này muốn đưa cho cậu."
Muốn từ chối nhưng không nhịn được tò mò, cuối cùng Lâm vẫn đồng ý tới chỗ ghế đá ngồi. Giờ này vẫn chưa quá muộn, xung quanh còn khá đông sinh viên đi lại, những ghế đá phía xa cũng có nhiều cặp đôi đang ngồi tình tứ, Lâm chẳng mấy khi được trải nghiệm "ngồi ghế đá cùng một bạn nam", dù lòng bài xích nhưng lại có thêm chút hí hửng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] Kiếm bạn trai khó khăn quá
Teen FictionNgày bắt đầu viết: 21/01/2023 Đang drop, đừng đọc.