Lâm ở kí túc xá từ lúc mới nhập học.
Vào một ngày không khác gì ngày bình thường, ban quản lí kí túc xá tuyên bố sẽ sửa sang lại toàn bộ toà D7, thế là đám ở kí túc xá D7 qua một đêm thành vô gia cư cả. Nghe đồn là ban quản lí phát hiện ra sai sót trong lúc thi công nên muốn sửa sai trước khi có án mạng. Nhưng với cái tin động trời như thế, phòng kí túc xá 8 người của Lâm chẳng ai hoảng loạn cả. Tại sao? Vì mọi người có nơi nương tựa cả rồi. Nhưng trừ Lâm ra. Tại sao? Vì Lâm có hoảng loạn. Rất hoảng loạn.
Nhà Lâm ở ngoại thành Hà Nội, đáng lý ra có thể vác xác về nhà bất cứ lúc nào. Nhưng do gần đây bố mẹ cô quyết định đập nhà đi xây lại nên bố mẹ cô cũng phải thuê trọ, là một căn phòng chỉ đủ cho hai người, đến con chó cũng phải mang đi gửi người thân. Nếu Lâm mà còn cố chấp chui vào đó ở thì chỉ còn cách nằm đất. Mà kể cả có nằm đất thì cô cũng không muốn chịu cảnh hàng ngày dậy lúc 4 rưỡi sáng để bắt xe buýt đi học.
Giả mà Lâm chỉ có cái thân xác này không thôi, thì có thể đi ăn nhờ ở đậu nhà bạn bè vài hôm trước khi chuyển chỗ ở, nhưng vì là người thích sạch sẽ yêu cái đẹp nên đống đồ đạc (nơi quần áo và giày dép chiếm 90%) có thể nhét vừa túi bảo bối của Doraemon của cô cũng cần có nơi gửi gắm nốt. Lâm đã tận dụng rất nhiều mối quan hệ nhưng vô vọng.
Dành hết thời gian từ lúc hay tin để lên mạng tìm trọ, cô thấy giá phòng quá ảo. Phòng đơn bé tí chỉ đủ cái giường mà tận 4 triệu, có đắt quá không vậy? Lại còn không đầy đủ tiện ích.
Mà Lâm thì đang muốn tiết kiệm để thay điện thoại mới, không muốn phí tiền chút nào! Ở kí túc đang 800k một tháng, giờ tự nhiên lên 4 triệu chưa tính điện nước và phí dịch vụ, lại còn mất 4 triệu chỉ để cất đồ đạc một tháng đầu vì đám năm nhất sắp phải dành tháng hè đầu tiên phải đi quân sự, như vậy làm sao có thể cam tâm! Tiền chứ có phải giấy chùi đâu.
Tìm hết hơi không có cái nào ổn, mà ngày phải chuyển đi đã gần sát rồi, cụ thể là ngày mai, Lâm quay sang cầu xin mấy đứa bạn cùng phòng.
Phòng kí túc xá của Lâm có hai chị gái đã sắp ra trường, hai chị gái học năm 3, hai đứa cùng tuổi nhưng khác ngành, và một đứa học cùng lớp. Các chị em đều là người tuổi trẻ tài cao cả, người yêu có hết rồi, có chị còn sở hữu hẳn hai chàng, túm lại chỉ có Hoài Lâm là ế.
Lâm đau khổ túm áo con bạn giường trên: "Ánh ơi ở trọ cùng tao đi, ở với người yêu làm gì? Chia tay khó nhìn mặt nhau ra."
"Khi nào chia tay tính tiếp."
"Thế thì Trang... tao để nhờ ít đồ thôi cũng được, sau đó tao đi ngủ nhờ. Mày năn nỉ người yêu mày đi."
"Ấy, tao không có người yêu. Tao quyết định ở cùng bác rồi, tao thì dễ tính nhưng mà bác gái tao khó tính lắm, khó y hệt mẹ tao và bà ngoại tao."
"Còn mày..." Lâm gửi gắm hi vọng cuối cùng vào con bạn học cùng lớp, "Diệp, đi thuê trọ với tao đi! Tao hứa trả phụ mày 100k!"
"Ầy, khó nghĩ quá... thực ra là tao ở với chồng sắp cưới á... Đính hôn rồi, nên tập sống chung cho quen."
Nghe vậy, cả phòng rú lên: "Đậu má, thật đấy à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] Kiếm bạn trai khó khăn quá
Teen FictionNgày bắt đầu viết: 21/01/2023 Đang drop, đừng đọc.