Sau hôm đó, anh đã phải nghỉ ở nhà tận 1 tuần, rồi cái ngày anh đi học anh dường như tránh mặt cậu. Cậu chỉ cần thấy anh từ xa là y như rằng anh như thấy ma vậy, cứ quay đầu bỏ chạy, làm trong lòng Đặng Thành An đây cư nhiên rất khó chịu. Vì sau lần đó cậu đã nghiện Trần Minh Hiếu nay còn nghiện anh hơn, nghiện cả cơ thể lẫn khuôn mặt anh lúc làm tình, nghiện tiếng nức nở của anh khi cầu xin cậu, vì vậy cậu càng muốn gặp anh thì anh càng né tránh cậu. An chợt thấy hối hận, thà là anh đánh cậu đi chứ đừng tránh mặt như vậy, thật sự cậu là nhớ Trần Minh Hiếu đến phát điên rồi đây này
Hiếu thì sau ngày hôm đó cứ thấy mặt An là hình ảnh đêm đó lại ùa về, khiến anh vừa xấu hổ vừa tức giận. Tốt nhất là nên tránh mặt cậu ta thì hơn, sau hôm đó anh cũng block hết những người bạn xấu hôm đó, nếu như người uống cái đó là anh thì anh không biết hậu quả sẽ như thể nào nữa, nghĩ đến đó thôi anh đã rùng mình, mông và đùi tới hôm nay còn ê ẩm. Còn mấy vết hôn thì trời ơi đã 1 tuần rồi mà còn chưa chịu mờ, mỗi lần tắm là mỗi lần nhớ lại khung cảnh ngoài con hẻm đó khiến anh tức điên lên
Mãi suy nghĩ thẫn thờ, Hiếu đã dừng chân trước ngôi nhà quen thuộc lúc nào chẳng hay, anh thở dài rồi bước vào bên trong. Trong nhà vắng tanh không thấy ai
- mẹ ơi? _ anh cất tiếng gọi, ủa mẹ anh đâu rồi. Chẳng phải mẹ nói hôm nay về nhà mẹ ăn cơm với mẹ sao? Đang mãi suy nghĩ cánh cửa phía sau đóng lại làm anh giật mình quay ra sau
- ông... _ Hiếu có chút lo sợ, linh cảm không có chuyện gì tốt, bước chân theo quán tính lùi lại phía sau. Trước mặt anh là người bố dượng đang mặc một chiếc tạp dề làm bếp, phía sau ông ta còn chẳng thèm mặc áo, nhìn ông ta cười với anh trong tởm lợm thế không biết
- con về rồi đó hả Hiếu? Mẹ đi dự tiệt công ty, tối mới về, con đừng lo _ giọng ông ta vang lên đều đều, đi vòng qua chỗ anh mà xuống nhà bếp
- con lên lầu tắm rửa rồi xuống ăn táo đợi mẹ cũng được _ đột nhiên hôm nay ông ta hiền hòa đến lạ, Hiếu cũng giảm cảnh giác xuống chứ không vứt bỏ hoàn toàn, thở hắt một hơi, nghĩ chắc lão cũng sau cú đấm hôm bửa cũng không dám làm gì mình nữa đâu. Nhìn vào phía phòng bếp đang phát ra âm thanh nấu nướng đều đều, Hiếu mới quay lưng bước lên lầu
Sau khi tắm xong xuôi, anh mặc bộ đồ đơn giản cho thoải mái, đằng nào hôm nay cũng không phải ra ngoài, mặc chiếc áo thun trắng cùng chiếc quần đùi nâu, tóc cũng không còn vuốt dựng lên nữa mà thả xuống trông anh đáng yêu hơn bình thường. Đi xuống lầu, lâu rồi cậu mới trở về căn nhà này, ngồi xuống chiếc ghế sofa quen thuộc, với tay lấy chiếc remote bật chương trình yêu thích. Khung cảnh bình yên này làm anh thoải mái mà quên mất hôm nay mẹ anh không có ở nhà, và anh đang phải ở nhà với tên bố dượng của mình
Mãi mê xem phim mà anh không biết rằng, có một ánh mắt nhìn anh chằm chằm từ phía trong bếp, ánh mắt cứ lướt anh một lượt từ trên xuống dưới rồi dừng lại ở cặp đùi thon thả trắng mịn kia, gã khẽ nuốt nước bọt. Không được manh động, không đứa con đáng yêu này của gã sẽ chạy mất như lần trước
Gã bước từng bước chậm chạp lại phía sau lưng anh, anh thì mãi để ý đến chương trình tivi trước mặt mà không hề hay biết nguy hiểm đang cận kề. Gã đưa hai cánh tay to lớn của gã ra phía trước nhanh như chớp mà bịt lấy miệng anh, khiến anh không kịp trở tay