- Ah.....Ah....ưm.... _ tiếng rên rỉ phát ra từ căn phòng tối ở cuối dãy hành lang, trong phòng tối mịt, nhưng tia sáng mờ ảo từ đèn đường hắt qua cửa sổ vào phòng mới thấy được một thiếu niên, cậu ta trông có vẻ rất chật vật trên chiếc giường sắt cũ kĩ, tiếng két két rợn người từ chiếc giường phát ra mỗi khi cậu ta oằn mình một cách mạnh bạo. Hai tay cậu thiếu niên ấy bị khóa trên thanh sắt của chiếc giường bởi chiếc còng tay sáng chói, cổ tay bị ma sát tới đỏ ửng, đầu cậu thiếu niên gục xuống nệm thở một cách nặng nhọc, trên người cậu thiếu niên còn chẳng có một mảnh vải nào che thân"Cạch"
Tiếng cánh cửa phía sau mở ra, một người đàn ông chắc tầm 40 tuổi bước vào, tuy 40 tuổi nhưng mang khuôn mặt vô cùng điển trai nói 30 chắc người ta cũng tin sái cổ mất, hắn lạnh lùng bước đến ngồi vào chiếc ghế sofa đối diện chiếc giường, nhìn vào con người đang vô cùng khổ sở trên đó, hắn bình thản đến lạ, lấy cho bản thân một ly rượu, lắc lắc ly rượu trong tay mà nhìn cảnh tượng đẹp đẽ trước mặt
- mày....muốn gì...hả.? _ em gắt gỏng, khó khăn lên tiếng chất vấn con người đang bình thản nhìn em đang trong tình trạng vô cùng xấu hổ
Tiếng chậc lưỡi của hắn vang lên, cùng với cái ngón tay hắn đáp lên miệng ra vẻ suỵt với em, em muốn điên tiết lên đến nơi, cái tên quái gở này, hắn từ từ đi đến chỗ em, bàn tay nhanh như chớp bóp lấy cằm em, em nhăn mặt đau đớn, lực tay hắn mạnh đến nỗi như muốn bóp nát cằm của em ra
- còn nhỏ, không được nói chuyện với người lớn kĩu đó nghe chưa? _ giọng hắn vang lên đều đều, mặt hắn ra vẻ không hài lòng
- có....ngon thì...giết...tao đi, đừng có...làm mấy..cái trò...bẩn thiểu đó...trên người tao _ em nghiến răng, ánh mắt hung dữ nhìn hắn, vẻ mặt của hắn khiến em muốn tống khứ hắn vào tù
Đúng em là công an, đặc biệt hơn là em là công an chìm, dĩ nhiên nhiệm vụ của em là hóa thân và nằm vùng, em biết nó rất nguy hiểm với một người trẻ như em, nhưng em đã hoàn thành một cách tốt, nhiều lần em gom trọn từng ổ ma túy cho tới thuốc lá lậu, những thành tích vượt bật của em khiến cho cấp trên vô cùng hài lòng. Và cũng vì đó mà trong lần hành động này, em đã khinh suất mà mắc sai lầm, để cho bản thân vị lộ hành động mà bị bọn chúng bắt
Đối tượng lần này của em cũng không phải dạng tầm thường, hắn là Lê Thành Dương, là chủ tịch của một công ty giải trí, nhưng đó chỉ là cái mác của hắn ta, tất cả những hoạt động kinh doanh của hắn ta đều rất đáng ngờ, các quán bar trong khu vực đều dưới trướng hắn điều hành, vậy mà hắn luôn ra vẻ là một công nhân lương thiện, hừ đáng khinh
- sao cậu lại nói vậy? Sao tôi lại giết một cảnh sát tài năng như vầy được chứ? _ hắn ra vẻ hoảng hốt, xua tay. Hành động của hắn làm em khinh bỉ không thôi
Liếc nhìn vẻ mặt khinh bỉ của em, hắn nhếch miệng cười, ngồi xuống bên cạnh em, đưa tay ấn vào vết thương trên vai em lúc ẩu đả với đàn em hắn
- Aaaaaaaa _ em hét lên đau đớn
- Ơ, tôi xin lỗi, tôi không cố ý _ hắn nhấc tay lại làm ra bộ mặt vô tội, em liếc nhìn hắn làm trò mà bật cười khinh miệt