Chap 4:Chia Tay

519 38 2
                                    

Anh chạy khắp nơi để tìm kiếm em, điện thoại thì cuộc gọi nhỡ,anh không biết phải làm sao nữa,đầu tóc như rối tung lên,bây giờ chỉ còn cách gọi điện tiếp cho en và tiếp tục tìm kiếm.

Anh ấn vào số có chữ"Em❤"mà gọi,tiếng chuông điện thoại cứ reo lên liên tục anh sợ lại một lần nữa nó cúp máy nhưng không lần này đầu dây bên kia đã bắt máy.

Anh mừng đến phát khóc vội vàng lên tiếng trách móc đầu dây bên kia

First:TungTung sao anh gọi em không bắt máy,em đi đâu vậy,em có biết sáng giờ anh tìm em khổ lắm không anh gọi cả chục cuộc điện thoại tại sao em không bắt máy,em có biết anh sợ lắm không hả

Anh nói một lèo như trúc được gánh nặng sợ hãi.

Người bên kia vẫn im lặng không lên tiếng

First:Sao em không trả lời anh vậy..alo Tang à

Khaotung:Em về ChiangMai

Cuối cùng em cũng lên tiếng, anh kh nghe được giọng em mà không khỏi yên tâm.

First:Sao lại về mà không nói anh tiếng nào vậy,lần sau có đi đâu nhớ bảo anh một tiếng..anh lo đấy

Khaotung:Em nghĩ...chắc không có lần sau đâu/hạ giọng/

First:Em nói gì vậy/anh cười ngốc/

Khaotung:First...chúng ta chia tay đi

Khaotung vừa dứt lời như tiếng sét đánh ngang tai,anh cứ ngỡ em giỡn hoặc giận hờn việc khi nảy anh hỏi quá nhiều.

First:Ayda bé à đừng giỡn nữa không vui đâu/lên tiếng giải vay/

Khaotung:Tôi không đùa,chúng ta chia tay đi tôi có người mới rồi

Sắc mặt anh bắt đầu thay đổi nhưng rồi bình tĩnh lại

First:nè anh chỉ lo quá thôi nên hơi trách xíu vậy mà em giận anh à,thôi mà ngoan đi đừng có giận nữa khi nào em về anh chở em đi ăn bánh nha..chịu không?

Khaotung:Anh thôi đi..tôi đã nói như vậy rồi bộ anh bị điếc à...TÔI NÓI CHIA TAY

Em nhấn mạnh từng chữ một sau đó cúp máy anh ngay lập tức

First:Làm gì giận dai thế nhờ/khó hiểu/

Anh đứng suy nghĩ cái gì đó,sau đó chạy về nhà.Anh mở tủ lấy cái ống heo tiết kiệm đập nát nó sau đó gom tiền lại

First:Hay quá vừa đủ luôn....chuyến này cho em ấy một pha bất ngờ thôi/cười tươi/

Anh nói xong đứng dậy lấy cái balo chuẩn bị vài bộ quần áo sau đó chạy nhanh ra bến tàu.Anh mua vé tàu đến ChiangMai,chuyến tàu xuất phát vào lúc 1h trưa đến 5h chiều là đến nơi.

Cuối cùng anh cũng đến được ChiangMai rồi nơi mà người anh yêu sống và lớn lên ở đó,anh đi dọc theo nơi địa chỉ nhà em,bụng cũng bắt đầu soi ùng ục,đúng rồi sáng giờ anh vẫn chưa kịp ăn gì mà đã đi rồi,anh ghé đại vào một quán mì để ăn cho đỡ đói.

First:Bác ơi cho cháu một tô mì với ạ

Chủ quán:Rồi cháu đợi chút

Anh vội móc trong túi lấy tiền để trả cho chủ quán nhưng lấy ra chỉ còn có 100bath anh ấy nấy lên tiếng

[FirstKhaotung]•Ranh giới giữa yêu và hận•Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ