19.

2.2K 168 8
                                    

"Nói với anh Yeonjun là anh bị ốm để anh ấy đến đây được không?"

Choi BeomGyu vừa uống ngụm trà vừa nói. Cậu cũng suy nghĩ mấy ngày qua rồi, nếu không tìm cách để Soobin có thể gặp được Yeonjun thì cậu không biết ai mới là người bị nhấm chìm trong nỗi nhớ trước!

"Cách đấy anh dùng nhiều lần rồi."

Trước đây, Choi Soobin nhiều lần làm em tức giận, lúc đó hắn hay kiếm cớ để được Yeonjun tha lỗi. Lúc thì bảo em đau tay, lúc bảo em đau chân, có lúc lại kêu em ốm rồi, anh chăm em đi! Yeonjun mỗi lần đuổi hắn sang phòng dành cho khách, cuối cùng đều phải chịu thua với vẻ nũng nịu của hắn. Soobin biết, Yeonjun không tin hắn đau thật, tại vì em yêu hắn, nên mới tha thứ thôi!

Nhưng mà, lần này không giống như vậy. Hắn nhắn tin kể khổ với em, nói mệt rồi, em đến ôm hắn đi, nói bị đau rồi, em tới thổi đi. Yeonjun chỉ xem chứ không trả lời. Là hắn làm tổn thương em nhiều rồi, lần này em không mềm lòng thêm nữa.

Kang Taehyun cũng đóng góp ý tưởng của mình, thấy người yêu vì chuyện của Choi Soobin mà vắt óc suy nghĩ, anh cũng không thể để mình cậu làm được.

"Hay là, bé hẹn anh Yeonjun đến trung tâm đi. Sau đó anh Soobin đến đó, kiểu gì cũng phải gặp nhau thôi."

"Anh có rủ rồi, anh Yeonjun bảo mệt nên không đi. Với lại nhóm nhảy của anh ấy cũng hoàn chỉnh cả rồi. Giờ mấy đứa chỉ quay video gửi anh Yeonjun xem thôi, một tháng nữa mới tới ngày đi thi."

Choi Soobin cúi đầu không nói gì. Nếu Yeonjun đã nhất quyết từ chối gặp hắn, dù có cố gắng đến đâu đi nữa, em cũng sẽ không gặp.

Lần trước, hắn dầm mưa đợi em, em vội vàng chạy đến bên hắn. Nhưng Choi Soobin biết là, lần này hắn có dầm mưa đến đáng thương, em cũng không xuất hiện.

"Một khi anh ấy đã quyết, vạn lần sẽ không thay đổi!"

"Anh cũng biết vậy, sao vẫn để anh Yeonjun đau lòng?"

Phải, hắn biết rõ tới như vậy, sao lại khiến em đau lòng hết lần này tới lần khác.

"Anh xin lỗi!"

"Đừng xin lỗi, anh nghĩ cách đi, không thể như vậy được. Em sợ anh ấy sẽ trầm cảm mất!"

"Tình trạng tệ tới vậy sao?"

Choi BeomGyu lắc đầu, lắc đầu không biết bao nhiêu lần...

"Không hẳn, anh ấy vẫn xem phim cùng mẹ, ăn cơm cùng cả nhà. Chỉ là, anh ấy hay nhìn điện thoại, hay ở một mình trong phòng..."

"Anh có thể tới nhà em không?"

"Có... nhưng,... thôi anh cứ tới đi. Bây giờ đến luôn cũng được."

Hắn chỉ sợ, em thấy hắn sẽ nhốt mình trong phòng không chịu ra ngoài. Chỉ sợ em thấy hắn sẽ càng đau đớn hơn...

SOOJUN| Choi Soobin x Choi Yeonjun| Ly HônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ