25.

2.8K 306 10
                                    


25.

"Làm sao bây giờ?" Hermonie ngày càng thấy vô vọng. Ron nhìn hai người bên trong đang giằng co nhau, "Các vị bồi thẩm đoàn hôm nay", anh xoay người đối diện với họ và nói, "Nếu việc hôm nay lộ ra ngoài dù chỉ một chút, tôi sẽ tìm từng người một để nói chuyện."

"Ron, đừng có ghê gớm như thế." Hermonie bất đắc dĩ bảo.

Những người không liên quan lần lượt ra về, Hermonie mới nói suy nghĩ của mình, "Em cảm thấy chính Malfoy cũng không buông được."

"Nhưng cậu ta nói chuyện khó nghe quá." Ron dường như không quá đồng tình.

"Có bao giờ cậu ta nói dễ nghe đâu cơ chứ." Hermonie nghĩ ngợi, "Chúng ta vào xem đi."

Đúng lúc này, phòng thẩm vấn vốn đã yên lặng hồi lâu vang lên tiếng Malfoy. Cậu nói:

"Được."

Quả thực lợi dụng Harry rất có lợi, nói chính xác hơn, thì là thân phận Chúa cứu thế thực sự có thể dùng rất tốt. Draco có thể dựa vào giấy kết hôn của họ để miễn tội vào nhà ngục, cha mẹ cậu cũng sẽ được ưu tiên hơn.

Loại pháp luật ràng buộc người với người này đôi khi thật buồn cười. Draco nghĩ.

Khi ra khỏi Azkaban, Draco quay lại nhìn khối kiến trúc u ám sa đoạ, nơi này vốn dĩ sẽ là nơi cậu ở đến hết đời.

Tử thần thực tử vĩnh viễn là tử thần thực tử, sai lầm chính là sai lầm. Trước kia, Draco chưa bao giờ tự giải vây cho mình, vậy nên cậu chịu đựng mọi sự xâm phạm ác ý. Rõ ràng là không công bằng, nhưng Draco vẫn nhận định đây đều là do bản thân gieo gió gặt bão, do tội ác tày trời cậu làm đã khiến cậu thành bộ dạng này.

Cho đến khi gặp được Randy.

Draco cảm nhận được yêu thương và tôn trọng. Randy giúp cậu có dũng khí đối mặt với bản thân, để cậu biết được hoá ra mình cũng có khát vọng được cứu rỗi. Cậu nhớ lại quá khứ đã qua, thật sự muốn chạy trốn những gì đã xảy ra, muốn cùng Randy...

Randy...

Một bóng dáng dần trở nên rõ ràng, rồi biến thành Harry. Draco bừng tỉnh.

"Tạm thời không thể quay về trang viên Malfoy, nhưng anh sẽ nghĩ cách huỷ lệnh phong toả." Harry nói. "Bộ pháp thuật hiện tại chỉ có thể tạm phê chuẩn cho em ở lại ký túc xá của bộ."

Nơi đó với Azkaban có khác gì nhau? Draco nhíu mày.

"Hoặc là ở chỗ anh." Harry bổ sung.

Vì thế, Draco đành ở cùng Harry. Cách sống của họ lại hoà hợp đến kì dị, nhưng trừ những lúc Harry gọi cậu ăn cơm, cả hai đều không có một câu giao tiếp dư thừa nào. Mấy ngày trôi qua trong áp lực vô hình.

Draco đang ngồi ngẩn người bên cửa sổ. Hôm nay Harry về muộn quá. Ngoài trời đã tối rồi.

Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng chó kêu. Draco lập tức cẩn thận nghe ngóng. Cửa mở, Cún Yêu rung rung mỡ đắc ý đi vào nhà. Thấy Draco, nó liền bổ nhào lên người cậu, hưng phấn cọ đi cọ lại trên tay Draco, miệng kêu ư ử.

[Edit/Hardra] Lần thứ hai bị thươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ