"Tiếng gì thế?" Harry dừng chân, quay đầu về hướng hành lang bị bóng đêm bao phủ một màn tối tăm vô biên. Ở phía ấy phát ra mấy tiếng kêu rên khốn khổ.
"Chó điên cắn nhau ấy mà." Cảnh ngục trả lời. Hắn đã quen với việc này rồi.
Harry cẩn thận phân biệt những âm thanh ấy, hơi híp mắt nói, "Để ta nhìn xem."
Cảnh ngục không thấy có vấn đề gì, Harry Potter là cục trưởng bộ pháp thuật, muốn tuần tra một chút tù nhân trong ngục Azkaban cũng dễ hiểu thôi. Dù sao thì, nơi này cũng không ít kẻ đã bỏ mạng, mà đều là do gã đưa đến.
Tiếng kêu thảm thiết kia ngày càng gần, thái độ của Harry cũng ngày càng khó nắm bắt,
Cảnh ngục đột nhiên nhận ra mình đã làm sai rồi.
Vốn dĩ hắn chỉ nghĩ rằng phạm nhân lại đánh nhau nữa, mấy việc này ở Azkaban không hiếm, nhưng chẳng may lần này lại chẳng phải vậy. Khoảnh khắc hắn thấy bộ trưởng phát điên mà dùng xuyên tâm chú tra tấn một tù nhân, hắn cảm giác đời mình có khi cũng như thế luôn rồi.
Quản ngục khẩn trương nhìn về phía Harry. Hắn nghe nói thứ vị Chúa Cứu Thế này ghét nhất là lời nguyền không thể tha thứ.
Harry gắt gao nhìn chằm chằm người đang thống khổ quỳ rạp trên mặt đất. Người ấy không phát ra tiếng gì, cũng không có biểu hiện gì khiếp sợ hay phẫn nộ.
Thậm chí, còn khẽ cười một tiếng.
Khiến người ta sởn tóc gáy.
Không hề khoa trương, quản ngục bị nụ cười này doạ nổi cả da gà. Hắn nghĩ có khi Harry bị điên rồi, liền chạy nhanh đến ngăn cản bộ trưởng.
"Tác phong hiện tại của Azkaban thật ngày càng làm người ta bất ngờ đến vui vẻ." Harry cười nói.
Quản ngục cũng không nói nên lời, không biết biện giải thế nào. Quả đúng hắn lợi dụng việc công mà trả thù riêng, lại thật sự đi quá giới hạn. Hắn cảm thấy mình quá xui, vừa bị cấp trên mắng xong, lần này lại bị phạt.
"Tự mình đi nhận hình phạt đi." Harry bâng quơ nói.
Sau đó gã đi qua, ngồi xổm trước phạm nhân đã ngất xỉu trước mặt, hơi lật nghiêng mặt cậu nhìn hồi lâu mới nói: "Đưa hắn đến St. Mungo đi."
Buổi chiều hai ngày sau đó.
Malfoy tỉnh dậy thì phát hiện mình đang ở bệnh viện. Cậu nghĩ mình đang nằm mơ, từ khi nào cậu được đãi ngộ thế này chứ?
Sau chiến tranh, nhà Malfoy bị bắt vào tù. Suốt ba năm, cậu ở nơi không thấy được ánh mặt trời kia mà chịu tra tấn. Nơi đó toàn là người điên, từ tòng phạm đến cảnh ngục. Toàn bộ bọn chúng đều là người điên hết.
Mới đầu là bị một phạm nhân gây gổ dẫn đến ẩu đả, mặt mũi bầm dập hết cả nhưng đối với Draco, đó là tình trạng cơ thể tốt nhất rồi. Cậu cũng thường gãy tay gãy chân. Rồi tình trạng thường xuyên có phạm nhân bị thương quá nghiêm trọng kêu gào, quản lý khu cũng bị bên trên quở trách, lan xuống bên dưới thì cảnh ngục lại lấy bọn họ làm chỗ trút giận. Draco không chỉ bị họ sử dụng xuyên tâm chú trên người, còn bị hạ nhiều loại dược. Draco dám nói rằng, dược đặc hiệu gì cậu cũng đã thử qua rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit/Hardra] Lần thứ hai bị thương
FanficNguồn: https://jujiejielaofute.lofter.com/post/4d215d79_1cd4d88dd Cảm ơn bản convert của bạn @Inari_TLL <3 Bối cảnh sau chiến tranh, Harry cứu Draco ra khỏi tù. Bước đầu đọc thấy có vẻ là Harry đảk nên mình xin edit để gặm cho đỡ đói hàng. :">...