Lúc Draco bắt tay bác sĩ hỏi đi hỏi lại về bệnh tình của Cún Yêu, Harry tự hỏi thế giới này bị sao vậy?
Rốt cục là ai đã đặt tên cho con chó kia? Nó không giống cục cưng tí nào. Ác ý nó dành cho Harry rất lớn, lần nào thấy gã cũng ra vẻ phòng bị. Nó cứ làm như Harry sẽ ăn Draco không bằng.
Bác sĩ nói Cún Yêu bị nhiễm virus mũi. Nếu là chó nhỏ thì tỉ lệ chết khá cao, nhưng Cún Yêu đã hơn một tuổi rồi, cẩn thận điều trị vẫn còn hi vọng.
Draco nghe vậy thì yên tâm. Bác sĩ nói nên để chó ở đây để trị liệu tốt hơn, cậu cứ dặn đi dặn lại bác sĩ hãy chú ý đến nó.
Thấy bác sĩ đang hơi mất kiên nhẫn, Harry kéo Draco lại.
"Sẽ không có vấn đề gì đâu, yên tâm." Harry nói.
"Thật không?" Draco vẫn rất lo lắng. "Tôi có thể để nó ở đây không?"
"Đúng vậy, bác sĩ sẽ chăm sóc nó." Harry không biết mình lấy đâu ra kiên nhẫn. Randy Harris đúng là một hàng xóm tốt.
Hoàn tất thủ tục xong, Harry chỉ muốn chạy về nhà ngủ tiếp. Gã đi được hai bước thì cảm thấy có gì sai sai. Gã quay đầu lại thì thấy Draco vẫn đang đứng yên một chỗ, khẩn trương không dám lộn xộn.
Merlin ơi, hiện tại cậu ta là một người mù đáng thương.
Harry đành quay ngược trở lại, cầm tay Draco đặt lên tay áo mình để cậu túm lấy. "Đi về thôi."
Draco cảm thấy rất có lỗi, "Tiên sinh, ngại qua. Lại gây thêm phiền hà cho anh."
"Không sao."
Sự lạnh lùng của Harry làm Draco hơi co quắp. Dường như cậu muốn nói gì đó nhưng lại không nên lời, chỉ yên lặng đi theo sau Harry về nhà.
Mấy ngày Draco không ra ngoài, Paolo cứ như chạy show. Nếu không phải đưa cậu thức ăn thì cũng là nước uống. Mỗi lần Harry thấy tiếng Paolo thở hổn hển đi lên cầu thang, gã cảm thấy một nỗi phiền lòng không tên.
Sáng sớm nay, Harry chuẩn bị lấy áo khoác ra ngoài mua đồ nấu ăn thì thấy Paolo lại tới.
Harry mở cửa, thấy Paolo đang chuẩn bị dùng khoá mở cửa phòng Draco. Gã nhíu mày, "Ông không thấy làm thế là hơi quá à?"
"Anh quản được tôi à?" Paolo cau có, "Draco còn không nói gì kìa."
Nghe thấy Paolo gọi tên thánh của Draco, Harry như nghe chúa hề nói chuyện. Gã lặp lại lời y, "Draco?"
"Sao? Có vấn đề gì à?" Y khó hiểu nhìn Harry.
"Hai người rất thân thiết à?" Harry nói, "Ông đối tốt với cậu ta còn không phải vì ý đồ khác sao?"
"Anh giả danh chính nghĩa cái gì chứ!" Paolo tức cười đốp lại.
Chính nghĩa? Harry không phải chính nghĩa. Gã chỉ không muốn người khác đối xử tốt với Draco thôi. Draco cũng không chết đói được. Ai sẽ để ý chuyện này? Không một ai.
Nhưng Harry không muốn cãi nhau với Paolo. Gã đi qua gõ cửa phòng Draco.
Draco nghe thấy tiếng người nói chuyện bên ngoài. Cậu vừa tỉnh ngủ nên còn hơi lơ mơ, không nghe rõ lắm. Đến lúc cho người gõ cửa, cậu mới lần mò xuống giường.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit/Hardra] Lần thứ hai bị thương
FanficNguồn: https://jujiejielaofute.lofter.com/post/4d215d79_1cd4d88dd Cảm ơn bản convert của bạn @Inari_TLL <3 Bối cảnh sau chiến tranh, Harry cứu Draco ra khỏi tù. Bước đầu đọc thấy có vẻ là Harry đảk nên mình xin edit để gặm cho đỡ đói hàng. :">...