"Chuông reo rồi, thầy điểm danh nhé!"
Chương Hạo khẽ đặt giáo án ra góc bàn, cầm lên tay bảng danh sách sinh viên, miệng bắt đầu gọi tên từng người. Vẫn như mọi ngày, từng cái tên được lướt qua nhanh chóng, chỉ bị ngắt quãng duy nhất ở cái tên Sung Hanbin.
Chương Hạo gọi tới lần thứ ba vẫn không nhận được bất cứ phản hồi nào liền ngẩng mặt lên, đưa mắt nhìn dáo dác xung quanh phòng học.
"Sinh viên Sung Hanbin khoa Vũ đạo hôm nay lại vắng mặt nữa sao? Tính đến hôm nay cậu bạn này đã không tới lớp được gần một tháng rồi, ấy thế mà cũng không có bất cứ đơn xin nghỉ nào cả. Thầy chỉ thắc mắc bạn ấy nghỉ học luôn rồi hay thấy môn Lý thuyết Âm nhạc này nhạt nhẽo quá nên trốn mất. Có ai ở trong lớp mình quen sinh viên Sung Hanbin này không?"
Ở dãy ngoài cùng bỗng thấy một cánh tay giơ lên.
"Thưa thầy, cậu ấy nghỉ học tất cả các môn khác nữa ạ. Hình như cậu ấy bận đi làm thêm ở quán cà phê."
"Quán cà phê? Là chỗ nào thế?"
"Quán Centerz thì phải ạ, tuần trước em có đi ngang qua thì thấy cậu ấy ở đó."
Chương Hạo cảm thấy có chút không hài lòng. Đã là sinh viên năm hai rồi, có lí do chính đáng thì không ai trách, nhưng chí ít cũng nên gửi đơn xin phép một tiếng, thế mới coi là tôn trọng thầy. Đằng này ngay cả một cuộc gọi, một lời nhắn tin cũng không nhận được, xem ra nên liệt kê cậu này vào danh sách sinh viên đáng lưu ý.
Buổi chiều muộn sau khi hết tiết dạy, Chương Hạo quyết định tới quán cà phê Centerz tìm cậu sinh viên ấy. Anh thực ra cũng không có ý định mắng mỏ gì cậu ấy cả, chỉ là muốn hỏi nguyên nhân nghỉ học và lí do không xin phép, dù gì cũng phải làm báo cáo cho trưởng khoa. Nếu cứ như này, đến lúc bị cấm thi cũng khổ.
Đi tới cuối góc phố, biển tên quán đã xuất hiện ngay trước mặt. Bàn ghế đã được xếp chồng lên nhau, khách cũng không còn nữa, có vẻ hôm nay quán đóng cửa sớm hơn so với giờ ghi ở bên ngoài. Chương Hạo nhìn qua ô cửa kính trong suốt, ngó nghiêng một hồi rồi gõ cửa bước vào.
"A thành thật xin lỗi quý khách, hôm nay quán chúng tôi đã đóng cửa rồi. Hẹn gặp quý khách vào ngày mai!"
Trước mắt Chương Hạo là một chàng trai có trên môi nụ cười hệt ánh nắng khẽ chói nhẹ giữa buổi chiều tà, đường nét gương mặt sắc bén nam tính nhưng vẫn đỗi dịu dàng ngọt ngào, hơn nữa cả thân tỏa ra vẻ hiền lành đáng mến, quả thực có chút khác biệt so với nhưng gì anh đã tưởng tượng về một sinh viên trốn học.
Sau một hồi bị hớp hồn, Chương Hạo ho khụ khụ vài tiếng.
"Em có phải là Sung Hanbin không?"
Cậu ấy nghiêng đầu tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Dạ vâng, em là Sung Hanbin. Cho hỏi anh là..."
"Chương Hạo, giảng viên môn Lý thuyết Âm nhạc. Rất vui được gặp em."
Hanbin nghe mà giật mình hoảng hốt, vội buông cây chổi lau nhà mới nhúng nước, tháo găng tay, cúi gập người chào lớn.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hoàn) Giờ học bắt đầu chưa? (Binhao)
FanfictionTrong lớp thầy Hạo Ở TRÊN bục giảng sinh viên Hanbin Ở DƯỚI lắng nghe. Ở nhà thì NGƯỢC LẠI